Dịch: Tồ Đảm Đang
Mùa hè nhanh chóng trôi qua, nhập học trở lại nhiều người trong lớp đen đi không ít, họ tràn đầy hứng khởi thảo luận cả mùa hè này ở nhà làm gì, có người trêu cậu và Trần Hi trước khi nghỉ hè còn như hình với bóng, sao qua cái hè hai người gặp mặt không chịu chào nhau thế kia.
Cậu trả lời qua loa vài câu, trong đầu đang suy nghĩ điểm danh xong phải đi dạy kèm cho một học sinh, phải đi phỏng vấn làm part-time cho một nhà hàng.
Cậu tự chịu sinh hoạt phí cho mình, cậu không mặt mũi nào gọi về nhà xin tiền cả.
Lục Cửu nhét thẻ ngân hàng cho cậu khi cậu đang bận rộn vội vã đến đón mình tan làm, trong một đêm tối lúc sắp vào đông cậu nhét tay mình vào túi Sài Đông Đông, dịu dàng nói: "Đừng cực khổ như vậy nữa, thẻ của tôi cho cậu dùng mà."
Sài Đông Đông nắm chiếc thẻ mỏng ấy, không trả lời.
Họ cuối cùng cũng không còn hứng thú với cuộc sống đêm nào cũng lăn lộn trên giường với nhau, đôi bên cùng bắt đầu tiến vào một trạng thái yên bình, ngoại trừ đôi bên tương tựa lẫn nhau mà sống, dường như không cần làm bất cứ chuyện gì khác nữa rồi.
Mỗi đêm Sài Đông Đông ngồi dưới ánh đèn tỉ mỉ xem những kiến thức trọng điểm mà giáo viên giảng trên lớp, cậu cần phải lấy được học bổng mới có thể khắc chế lại được trái tim mình thỉnh thoảng không nhịn được muốn xin được tha thứ với ba mẹ mình.
Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh/2161517/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.