Editor: zjtya_nguyen
*
Thấy vẻ mặt anh căng thẳng, giống như sợ cô bị tổn thương, Mạnh Thành Duyệt ánh mắt khẽ động: "Không phải."
Tối hôm qua xảy ra chuyện không vui, cô sợ anh không chịu tới, cho nên không nói.
Tay bị nắm chặt, Mạnh Thành Duyệt ngẩng đầu: "Thiếu gia, em trai tôi......."
"Cô không cần lo, tôi sẽ xử lý." Tạ Chấp Châu không kiên nhẫn ngắt lời cô, kéo cô ra ngoài: "Tiểu gia thật vất vả để cai thuốc, cô chạy tới đây hít khói thuốc của người khác?"
".........."
*
Anh Miếu cúi đầu khom lưng, chịu mọi chi phí bồi thường.
Một chuyện khó giải quyết, vì một câu nói của Tạ Chấp Châu, trở nên rất đơn giản.
Mạnh Thi Hân nói cảm ơn, nhìn theo Tạ Chấp Châu cùng Mạnh Thành Duyệt đi xa.
Cô quay đầu, hận sắt không thành thép mà phê bình em trai: "Đã nói trước bảo em chờ khảo sát trước đã, đây là địa bàn của bang anh Miếu, núi cao hoàng đế xa không quen biết ai để bảo vệ? Giờ tốt rồi, chị Duyệt của em cũng bị liên lụy! Em ấy ở Tạ gia tình cảnh như nào em không biết sao còn gây thêm phiền phức cho em ấy!? Tức chết chị, em nói em trẻ vị thành niên mở cửa hàng cái gì!"
Mạnh Trung Nhân tủi thân không thôi: "Chỉ một ngày nữa là bước sang 18 tuổi, em sẽ lập tức đi đăng ký giấy phép luôn, ai nghĩ sẽ gặp phải hội anh Miếu đến gây sự."
"Bảo em học cao trung em nhất quyết muốn nghỉ, đây là kết cục của việc không chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-tu-liem/3430540/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.