"Khi nào thì tính mạng của ngươi và ta lại quấn vào nhau?"
Pháo hoa bên ngoài cung thắp sáng màn đêm tăm tối, phủ lên bầu không khí tiêu điều trong cung, đúng là không ổn.
Đêm giao thừa, An Bảo Khánh và thủ hạ của hắn chỉ có thể quỳ ngoài điện Diễn Khánh nghe tiếng pháo trúc. Tào Nại chết trong yến tiệc mà hắn phụ trách, chẳng những không moi được tin tức ngọc tỷ từ miệng Lâm Kinh Phác mà còn khiến manh mối về gián điệp trong Nghiệp kinh đi tong. Người đó chính là con trai của Tào Vấn Thanh đấy.
Hình Bộ thất trách, theo lý, nếu bàn về tội thì hắn là kẻ đứng mũi chịu sào.
Từng hạt mưa tí tách rơi trong đêm lạnh, Yến Hồng trở về phủ thừa tướng, thay một thân y phục gọn gàng rồi ngồi xe ngựa vào cung, nhìn thấy đám người này vẫn còn quỳ ngoài điện Diễn Khánh.
Yến Hồng không nói cho An Bảo Khánh biết, đút lót cho thái giám rồi muốn dẫn người vào điện gặp vua.
An Bảo Khánh dầm mưa, tiến lên trước một bước, hô lớn: "Yến thừa tướng! Là hạ quan làm việc tắc trách, nhưng xin Yến thừa tướng hãy giải thích rõ với hoàng thượng, đây là do dư nghiệt Lâm Ân gây ra! Bọn chúng muốn giết Tào Nại, bỏ xe lấy tướng!"
Đêm đã khuya, hắn không thấy rõ mặt Yến Hồng.
"Ngươi nói dư nghiệt giết người của mình. Vậy chứng cứ đâu?"
An Bảo Khánh nhúc nhích người trong ô đất trũng: "Ả cung nữ kia đã chết, nhưng chỉ cần..."
Tiếng mưa càng lúc càng lớn, át
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-ngoc/2937927/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.