Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
"Si nhi, ngươi vẫn là chưa thấu đáo......"
Dung Tự nỗ lực mở to hai mắt, si ngốc mà nhìn nam tử bạch y trước mặt, chỉ là mặc kệ nàng nỗ lực như thế nào, từ đầu đến cuối đều thấy không rõ diện mạo của hắn.
Theo thanh âm đối phương mờ mịt dần dần biến mất, Dung Tự liền cảm giác người này bỗng nhiên liền nâng lên tay phải ở trên mặt nàng lau, theo sau liền nhẹ nhàng ở trên vai nàng đẩy một chút, xuyên thấu mây mù bao quanh, cảm giác không trọng lực nháy mắt ập vào trong lòng.
Dung Tự đột nhiên bừng tỉnh lại đây, che ngực chính mình đang đập thình thịch, từng ngụm từng ngụm mà thở hổn hển.
Trước khi rơi xuống phía trước, thanh âm nam tử tựa như ảo mộng còn ở bên tai nàng không ngừng vọng lại --
"Chờ ngươi hiểu ra, ta sẽ tới đón ngươi trở về. Nếu là chưa hiểu rõ, liền vĩnh đọa luân hồi, tình cảm thầy trò cũng dừng ở đây..."
Hồi tưởng lời nói trang bức như vậy, Dung Tự đột nhiên liền cười nhạo.
"Chết Đòi Tiền, ở đó sao?"
"Có."
"Tu Chân giới?"
"Đúng vậy, trong thế giới này người tài ba xuất hiện lớp lớp, vì để phòng ngừa bại lộ, cho nên ta cũng không thể cho ngươi hỗ trợ nhiều, ngươi......"
"Tự cầu nhiều phúc sao. Ta biết, cũng không phải lần đầu. Chính là thế giới trước rời đi quá gấp, rất nhiều cốt truyện kế tiếp cũng chưa nhìn đến. Những người khác thì không sao cả, chính là muốn hỏi một chút, một phần ba đồng vàng rốt cuộc có được hay không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771245/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.