Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
Như vậy nghĩ, Dung Tự tùy ý để di động ở trên bàn rung cả buổi, lại trước sau đều không có ý tứ nghe.
Chờ thời điểm di động không sai biệt lắm rung lên lần thứ năm, cô nhẹ chống mặt bàn, lúc này mới thong thả ung dung mà tiếp điện thoại. Nghe bên kia nói chuyện, trong giọng nói Dung Tự mang theo thập phần rõ ràng nghi hoặc mà cười hỏi “Ăn cơm? Sao, chúng ta hai người?”
Mà một đầu này, Diệp Vũ Chính giơ di động nghe bên trong điện thoại truyền đến tiếng Dung Tự cười khẽ, mạc danh mà cảm thấy lỗ tai có chút nóng, cũng không biết là chột dạ hay vẫn là bởi vì cái gì. Còn không có kịp nói chuyện, đầu kia Dung Tự lại thêm vào một câu.
“Cho nên, anh hiện tại là muốn mời tôi phải không? Lúc này không sợ tiểu thanh mai của anh hiểu lầm? Phải biết rằng tôi không nghĩ vì giải thích lại cùng anh đi một chuyến nga……” Nói, Dung Tự cúi đầu nhìn móng tay được chăm sóc kỹ càng màu hồng nhạt “Tôi a, ghét nhất là giải thích.”
Vừa nghe Dung Tự nhắc tới Gia Văn, Diệp Vũ Chính không tự chủ được mà hồi tưởng buổi chiều ngày hôm qua hai người bọn họ gặp mặt. Cô nói, ba cô ở quê lại đánh bạc thua tiền, nhóm vay nặng lãi thúc giục đã thúc giục đến phá nhà cửa, thậm chí còn nói hắn không lấy tiền ra liền chặt một tay một chân. Ba cô đã cùng đường, bất luận như thế nào, cô cùng chị cũng chỉ dư lại một người thân như vậy, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771230/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.