Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
Dung Tự bước đi không nhanh, vừa vặn để Vệ Ly phía sau nghiêng ngả lảo đảo có thể đuổi kịp.
Diệp Trọng Vũ còn ở bên tai nàng vẫn luôn ríu rít không ngừng, cụ thể tổng kết là biết nàng khẳng định có thể đem hai người bọn họ cứu ra, thật không hổ là tiểu nương tử của hắn, hắn thật sự hận không thể trong vòng một ngày liền lớn lên vân vân.
Dung Tự trước sau mặt không biểu tình mà nghe. Trùng hợp đúng lúc này, Vệ Ly vẫn luôn đi theo phía sau hai người có thể là bởi vì nghĩ đến sự tình gì, thế nhưng vừa lơ đãng liền vấp một cái té ngã, trêи mặt đất giãy giụa hồi lâu mới lại lần nữa bò lên.
Diệp Trọng Vũ chú ý nhìn biểu tình Dung Tự, quả nhiên từ trêи mặt nàng thấy được một mạt chần chờ, nữ nhân mày hơi hơi nhăn lại, gương mặt khựng lại một nhịp làm như thập phần để ý động tác nam nhân phía sau, theo sau cắn môi dưới. Nhưng ngay sau đó có thể là nhận thấy được hắn đang nhìn nàng, cho nên lập tức nhanh chóng thu hồi biểu tình, lại khôi phục trạng thái dường như không có việc gì tới, tiếp tục đi đến phía trước, nhưng bước chân chậm rất nhiều.
Thẳng xem đến Diệp Trọng Vũ ở trong lòng trộm cười, không thể không nói, nữ nhân này thật là miệng dao găm tâm đậu hủ. Rõ ràng chính là để ý Vệ Ly, nhưng cố tình muốn làm bộ không chút nào để ý, tấm tắc, nữ hài tử như vậy chính là thực có hại, nàng rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771213/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.