Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
Tạ Dĩnh đôi tay run rẩy mà đỡ thân thể mèo con mềm mại dính đầy vết máu, trong khoảng thời gian ngắn hắn thế nhưng rốt cuộc không cảm giác được ngực mèo trắng phập phồng, hốc mắt nháy mắt liền đỏ một mảnh.
Mà đúng lúc này cửa phòng bị người bên ngoài đột nhiên đụng mở ra, một đám người đổ vào ào ào.
“A! Vương gia!”
“Vương gia ngài không có việc gì?”
“Ngài không có việc gì thật sự tốt quá, vừa mới chúng ta còn tưởng rằng ngài…”
“Cút.”
“Vương gia, chúng ta……”
“Cút đi!”
Tạ Dĩnh nâng tay liền đem đồ vật bên mép giường tất cả đều ném trêи mặt đất “Toàn bộ cút cho bổn vương, cút đi!”
Tạ Dĩnh ngẩng đầu lên, nhìn về mọi người phía cửa, hai mắt đỏ đậm, cũng không biết có phải hay không ảo giác của những người khác, thế nhưng cảm giác còn có nhàn nhạt nước mắt, chợt lóe qua. Bọn họ căn bản là chưa kịp thấy rõ, một đám người liền từ trong phòng lui ra, đứng bên ngoài còn vì Tạ Dĩnh khởi tử hồi sinh mà khϊế͙p͙ sợ.
Này rốt cuộc là chuyện như thế nào? Vương gia không phải đã nuốt khí sao? Như thế nào bỗng nhiên tỉnh táo lại đâu?
Này thật sự quá làm người chấn kinh rồi……
Mà đầu này Dung Tự ở thời điểm trong thân thể mèo chết ngất qua đi, lần nữa có ý thức liền nghe được một trận loáng thoáng tiếng khóc, chợt xa chợt gần, nghe được Dung Tự mạc danh cảm thấy có chút bực bội. Nhưng thân thể lại như là bị quỷ áp giường, muốn mở hai mắt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771209/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.