Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
Trong phòng, ánh nến lay động.
Hoắc Chi Nghiêu bàn tay đã lặng lẽ đem cổ Dung Tự hoàn toàn nắm trong tay, trên cổ nữ nhân da thịt phá lệ trắng nõn trơn bóng, không giống bàn tay Hoắc Chi Nghiêu bởi vì hàng năm luyện võ, lòng bàn tay đã sớm phủ lên một tầng vết chai, thô ráp mà ngăm đen, một lạnh một nóng, một trắng một đen, trực tiếp liền hình thành đối lập rõ ràng.
Dưới ánh nến, nam nhân biểu tình càng thêm lãnh đạm, thuộc hạ hắn còn phải e sợ, nữ nhân ngủ say lại lộ ra khuôn mặt nhỏ hồn nhiên vô hại, hơi thở thậm chí thỉnh thoảng còn phun tới trên cổ tay nam nhân.
Hoắc Chi Nghiêu không hề sở động, trong đầu nghĩ đến bộ dáng Dung Bội sức sống bắn ra bốn phía, vừa mới chuẩn bị dùng sức, Dung Tự liền không có dấu hiệu mở hai mắt. Hai mắt mê mang mà vô tội, nhưng vừa thấy đứng ở trước giường là Hoắc Chi Nghiêu, căn bản không chú ý tới bàn tay to trên cổ mình, lập tức hướng về phía hắn cười không hề phòng bị “Chi Nghiêu……”
Gọi một tiếng, nàng liền nương cánh tay đối phương chậm rãi ngồi dậy. Hoắc Chi Nghiêu thuận thế buông tay ra, Dung Tự theo bản năng mà xoa nhẹ mắt, sau đó hơi có chút mơ màng từ trên giường bước xuống, tìm được giày liền xuống giường
“Như thế nào hiện tại mới trở về? Có phải hay không rất bận? Hiện tại giờ nào rồi? Chuyện của chàng đều làm xong sao? Thiếp ở phòng bếp nhỏ kêu Tiểu Liên bọn họ làm canh tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771182/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.