Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
Khi Biện Ngọc Tuyết chưa trọng sinh, cô ta chỉ thức tỉnh dị năng tốc độ, mạt thế tiến đến không bao lâu cô ta liền gặp Chương Lập Hoàn, người mà cô ta từ sơ trung liền bắt đầu thích.
Cô ta như vậy thích hắn, vì hắn bắt đầu từ bỏ đồ ăn vặt, giảm béo, mỗi ngày đều chạy bộ, thậm chí ném xuống những thứ linh tinh để đọc sách, đơn giản vì biết thành tích của hắn quá tốt, người quá ưu tú, nếu chính mình không nỗ lực thì cơ hội cùng hắn nói chuyện đều không có.
Rốt cuộc nhà cô ta nghèo, lớn lên lùn lại béo, thêm làn da lại đen cùng thành tích không tốt, giọng lại to. Như vậy thế nào cũng vĩnh viễn không so được với hắn luôn lấy hạng nhất, người cao lại soái, nghe nói cha hắn còn sở hữu vài cái nhà xưởng. Cô ta chỉ có thể thay đổi chính mình, sơ tam liền liều mạng học một năm, thi đậu trường trọng điểm mà Chương Lập Hoàn học, mới nói được với hắn câu đầu tiên.
Cao trung ba năm cô mỗi ngày trừ bỏ học tập là nỗ lực giảm béo. Vì tăng chiều cao thậm chí mỗi ngày sau tiết tự học buổi tối đều trộm ở sân bóng rổ luyện tập. Vì để trắng lên, cô thậm chí dưới ánh nắng đều sẽ không lựa chọn ra khỏi cửa, kiên trì bền bỉ mà mỗi ngày buổi tối đắp dưa chuột lúc học từ đơn tiếng Anh. Bởi vì điều kiện kém, nhưng lại cố gắng gấp hai, gấp ba thậm chí là gấp mười lần người khác mà đi học hoá học, vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/771142/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.