Editor: Búnn.
“Mở.”
[Đối tượng công lược trọng điểm: Giang Thừa Minh, độ thiện cảm: 0. Mời ký chủ không ngừng cố gắng.]
“Xuy!”
Độ thiện cảm của Giang Thừa Minh là 0, Dung Tự lại không có chút kinh ngạc nào, dù sao cho tới bây giờ hai người bọn họ cũng chưa từng gặp mặt. Trước đó bởi vì Giang Thừa Diệc hoàn toàn không biết tin tức của Lâm Dĩ Nhu, mà thế thân Dung Tự này lại coi như là an ủi duy nhất trong lòng anh ta, cho nên mới che chở thật tốt, không muốn để anh trai anh ta thấy một chút hay sao? Nếu không…
Dung Tự nghiêng đầu nhìn về phía Dung Tự đang bước từ trên xe xuống, dựa theo phong thái toàn thân, cùng khí chất lạnh lùng bá đạo của Giang Thừa Minh này, thật đúng là không khó có thể khiến con gái nhà người ta không động tâm, cô cảm giác trong nội dung vở kịch Dung Tự sau khi bị Giang Thừa Diệc tổn thương nhiều như vậy, sợ là lúc gặp Giang Thừa Minh một người đối với cô dịu dàng che chở, đối với người khác lạnh lùng vô tình thì có động chút tâm tư, nếu Lâm Dĩ Nhu không trở lại, hai người ở cùng một chỗ nói không chừng có thể hạnh phúc, dù sao Giang Thừa Minh cũng không giống em trai ngây thơ kia, mặc dù trong lòng có lẽ sẽ nhớ vợ chưa cưới Lâm Dĩ Nhu, nhưng con người đều phải trưởng thành hơn, cũng tương đối để ý tới tâm trạng của Dung Tự, cho nhiều hơn chút thời gian, anh ta chưa hẳn không thể quên Lâm Dĩ Nhu.
Đáng tiếc, cuối cùng Lâm Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-nam/253237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.