Dịch Trạch nói: "Em nghỉ ngơi cho thật tốt đi, ngày mai tôi lại ghé thăm em."
Dịch Trạch ra khỏi bệnh viện, bên ngoài trời mưa lớn, y cũng không có mở dù, đứng ở ngoài bệnh viện tựa như thằng ngốc vậy, người qua đường đều nhìn y giống như đang nhìn một tên thần kinh.
Nước mưa xối vào mặt y, thật giống như y đang khóc, y cảm thấy bản thân đúng là một tên thần kinh thật, nếu không y làm sao có thể làm ra được những chuyện như vậy chứ.
Là tự tay y, từng chút từng chút gϊếŧ chết người yêu y sâu đậm...
Y rõ ràng có cơ hội như vậy, nhưng lại không làm gì cả, mặc cho đồng hồ cát của số mệnh chảy xuôi đi.
Y vốn có thể cứu cậu ấy, có thể cứu tình yêu của y...
Nếu được trở về quá khứ, bắt y phải trả giá như thế nào y cũng nguyện ý... Thế nhưng không thể nào trở về được.
【 đinh, mục tiêu Dịch Trạch độ hảo cảm +2, trước mắt độ hảo cảm là 93】
............................
Tạ Hà sau khi phun máu xong, bệnh tình lại càng trở nên xấu đi, bác sĩ kiến nghị cậu chữa bệnh bằng hóa chất. Tạ Hà rất phối hợp trị liệu, mỗi ngày Dịch Trạch đều đến thăm cậu, có thể nói là gần như ở luôn trong bệnh viện cùng với cậu, Tạ Hà đối mặt với Dịch Trạch cũng không còn mâu thuẫn gì, nhưng cũng không có nở nụ cười nào, cho dù cậu không nói gì và cũng không hề làm gì, thậm chí biểu hiện còn rất là thuận theo, nhưng mọi người vẫn nhìn ra được cậu đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-cong/1017982/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.