Tạ Hà hai mắt đỏ chót.
Ba ba của cậu sẽ không bao giờ đối xử với cậu như vậy, ba ba của cậu sẽ không bao giờ vô tình như vậy... Ba ba của cậu nhất định sẽ không làm những loại chuyện kia với cậu! Đặng Cảnh Văn nhắm mắt lại, che đậy nổi chua xót ở đáy mắt, nói: "Ta biết con vẫn đang còn trách ta, dù sao ta cũng đã từng làm những chuyện rất quá đáng, con giận cũng là chuyện dĩ nhiên thôi, chỉ là ba ba biết sai rồi, ta đảm bảo sau này sẽ không còn chuyện như vậy nữa."
Trên mặt Tạ Hà không hề có chút máu, mắt không hề có thần, tự lẩm bẩm: "Ông không phải..."
Đặng Cảnh Văn nhìn cậu, âm thanh nhu hoà: "Ngày hôm nay chắc con cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, phòng của con ta đã cho người tới dọn dẹp lại rồi." Y nói xong câu này, hơi dừng lại một chút, xoay người rời đi.
Y biết chỉ cần bản thân y vẫn còn đứng ở đây, đứa nhỏ sẽ không có cách nào an tâm được, y muốn cho nó thêm một chút thời gian nữa.
Tạ Hà một mình ở lại căn phòng khách trống rỗng.
Qua hồi lâu, lâu tới mất hai chân cũng tê rần, cậu mới nhúc nhích một chút, tay chân cứng ngắc, từng bước một lên lầu.
Phòng ngủ của cậu từng ở lầu hai... Nơi đó từng bị bỏ trống, từng bị người khác chiếm qua, cậu còn từng bị đuổi ra từ nơi đó...
Giờ khắc này cậu đang đứng ở trước cánh cửa cực kì quen thuộc, lúc vươn tay muốn mở cửa, lại bỗng nhiên lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-cong-kia/3830721/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.