Tạ Hà cằm bị nâng lên, khuôn mặt tái nhợt khẽ run rẩy trên tay người đàn ông, hồi sau, cậu mới mở miệng khàn khàn nói: "Ba đang nói đùa, có đúng không..."
Đặng Cảnh Văn giương cao đuôi lông mày, đứa nhỏ của y, hình như vẫn là chưa hiểu rõ tình hình hiện tại, như vậy là không được.
"Ta nói rồi, ta chưa bao giờ đùa giỡn." Đặng Cảnh Văn cúi đầu, không cần kìm nén bản thân nữa mà hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, cảm xúc trên môi ngọt ngào tới ngoài sức tưởng tượng của y, đó là loại cảm xúc mềm mại non mịn nhất mà từ trước đến giờ y chưa từng trải qua, vốn chỉ là muốn hôn phớt qua liền thôi, đột nhiên lại tăng thêm lực đạo làm sâu nụ hôn hơn!
Tạ Hà tựa như bị doạ cho sợ hãi, ngay cả phản kháng cũng quên mất, tuỳ ý để Đặng Cảnh Văn muốn làm gì thì làm.
Mãi cho đến tận khi nụ hôn kết thúc, mới ý thức được chuyện gì vừa xảy ra... Cậu dĩ nhiên, bị Đặng Cảnh Văn hôn.
Tạ Hà đột nhiên đẩy Đặng Cảnh Văn ra, rúc vào một góc khác của sô pha, dùng một loại ánh mắt xa lạ nhìn y.
Đặng Cảnh Văn cảm thấy lòng ngực trống rỗng, khó giải thích được có cảm giác vắng vẻ, nhưng y vẫn là không có biểu hiện ra bên ngoài, như trước dùng một loại ánh mắt sóng lớn không sợ hãi nhìn Tạ Hà, nhàn nhạt mở miệng: "Hiện tại, cậu hiểu chưa?"
"Con... Con... Con..." Tạ Hà run một cái, cậu dùng lực chà xát môi, trong mắt là hỗn loạn giữa mê man cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tra-cong-kia/3830707/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.