Hiên Viên Cảnh Hoằng vươn hai ngón tay ra, vói vào bên trong tiểu huyệt, dùng hai ngón tay kéo hỗn hợp tinh mật dịch ra, cho đến khi bên trong hoa huyệt tràn ngập một cỗ mật dịch trong suốt mới, hắn mới rút hai ngón tay ướt đẫm ra, bắt đầu đùa bỡn hao hạch huyết sung cùng hoa môi phấn nộn.
“Ướt cũng thật mau, nhiều thủy như vậy” Hiên Viên Cảnh Hoằng nhìm chằm chằm vào nơi chân tâm của Lan Cơ cùng với một mảnh hỗn độn ở dưới thân nàng, chóp mũi hít ngửi hương vị hoan ái ái muội cùng ngọt ngấy của dâm dịch.
“Ách a…… Vương gia…… Ân a…… Mau tiến vào…… Ô a……” Hoa huyệt hư không muốn lấp đầy, làm sao có thể chịu đựng được sự khiêu khích, tra tấn của Hiên Viên Cảnh Hoằng, Lan Cơ nâng cao cổ, vặn vẹo thân thể mềm mại, rên rỉ cầu hoan.
“Vương gia…..Ân a a….Mau dùng côn thịt to cắm vào a….. Lan Cơ muốn… Ách a…..” Nàng rên rỉ nửa ngày cũng không thấy Hiên Viên Cảnh Hoằng phản ứng, thậm chí ngón tay đang đùa bỡn hoa huyệt cũng rút ra. Lan Cơ liền ủy khuất nhìn hắn, hai chân dài trắng nõn càng ngày càng mở rộng hết cỡ, cố gắng để lộ ra hoa huyệt lầy lội, huyệt khẩu phấn nộn ướt đẫm cùng hoa hạch huyết sung ra trước mắt Hiên Viên Cảnh Hoằng, nhìn qua cực kỳ dâm mĩ.
Nhìn nàng bộ dáng dâm đãng cầu hoan, Hiên Viên Cảnh Hoằng có chút nguy hiểm, nheo nheo hai con mắt, tà ác nói: “Thật là thiếu tao, mới như vậy đã gấp không chờ nổi? Có phải rất muốn côn thịt to của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531797/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.