Hoa huyệt phấn nộn bị côn thịt thô to chen vào, căng trướng tạo thành một hình chữ O đáng thương hề hề. Hàn Viêm nhìn chằm chằm vào nơi dâm mĩ của nữ nhân, khu rừng xanh đen trơn mượt, cánh hoa phốn nộn bị côn thịt đè ép mà biến dạng, cửa huyệt ướt đẫm bị cắm một cây côn thịt thô to đỏ tím.
Nhìn một màn này, Hàn Viêm cả người dục hỏa đốt người, toàn bộ nam căn thô dài cắm sâu vào bên trong hoa huyệt, hắn nhịn không được mà đĩnh động vòng eo, côn thịt ở bên trong hoa huyệt nhanh chóng thọc vào rút ra, một lượng lớn mật dịch từ bên trong hoa huyệt theo động tác ra vào của côn thịt mà đi ra ngoài, hai khu rừng xanh đen của hai người lập tức ướt đẫm một mảnh.
"A..... Điểm nhẹ một chút...." Tống Y Nhân nhẹ giọng kêu lên, thân thể đã lâu không có hoan ái, căn bản không thể chịu đựng được ái tình kiệt liệt này của Hàn Viêm.
Chính là nam nhân đã cấm dục gần một năm làm sao có thể khắc chế được bản thân, thanh âm kiều suyễn cầu xin của nữ nhân chỉ làm cho hắn càng thêm điên cuồng mà thôi.
Hắn nâng một chân Tống Y Nhân lên, côn thịt càng đâm mạnh vào hoa huyệt phấn nộn, lực độ lớn đến mức làm khung giường lay động theo.
Tống Y Nhân bất lực, nức nở, hai tay vô ý thức xiết chặt chăn gấm, hoa huyệt bị côn thịt thô dài chọc vào rút ra, tê mỏi không thôi, bụng nhỏ căng trướng như muốn đi tiểu, nàng khó chịu cầu xin: "Ô ô.... Chàng chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531791/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.