Lại một lần nữa mở mắt ra, Tống Y Nhân đã không còn là Tống Y Nhân của ngày hôm qua.
Tiếp thu xong ký ức của nguyên chủ, nàng không cấm được cảm thấy đau trứng. lại là một cái cổ đại hố cha.
Công lược lần này là người nam nhân ngày hôm qua chiếm hữu Tống Y Nhân, chính xác mà nói, là con riêng của phu quân Tống Y Nhân, người này so với Tống Y Nhân còn lớn hơn vài tuổi.
Hắn tên là Hàn Viêm, là Lăng An Hầu của Vân Châu, kế thừa tước vị của phụ thân, cùng với tân thê thử của phụ thân…
Tống Y Nhân vận mệnh đúng là hồng nhan bạc mệnh.
Từ nhỏ bởi vì mỹ mạo mà rước lấy không ít phiền toái, năm mười lăm tuổi, trở thành tuyệt thế mỹ nhân vang danh khắp Vân Châu, ở cổ đại, một nữ nhân bởi vì mỹ mạo mà thành danh, quả thật là một chuyện đáng buồn.
Ngay lúc đó, lão hầu gia – cũng chính là phụ thân của Hàn Viêm, trong lúc vô tình bắt gặp Tống Y Nhân năm mười sáu tuổi, lão sắc quỷ tức khắc nổi lên dâm niệm, dùng quyền thế ép Tống Y Nhân phải gả vào phủ.
Chỉ là mệnh không tốt, ngày thành thân bởi vì quá hưng phấn mà trúng gió, toàn thân bại liệt nằm trên giường, bệnh mấy tháng rồi cũng buông bỏ nhân gian.
Lão hầu gia vừa chết, ngày hôm sau, nhi tử duy nhất của hắn liền từ biên quan trở về, vì chủ trì tang sự cho phụ thân cùng kế thừa tước vị và đất phong.
Mà Tống Y Nhân, vốn phải tuẫn táng theo lão hầu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531780/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.