“Phải làm sao bây giờ? Làm sao có thể tiếp tục giảng bài?” Lạc Quyến rút ngón tay ướt đẫm ra, đem cô từ trên mặt bàn ôm xuống.
Trên mặt bàn hỗn độn, lọt vào mắt là một mảnh dâm mĩ, Thẩm Thanh Hàm đỏ bừng mặt dựa vào ngực Lạc Quyến, hai chân trắng nõn thon dài cọ cọ vào người Lạc Quyến, đáng thương hề hề nhìn hắn: “Lão sư….. người ta không cố ý…..”
“Vậy sao? Lúc nãy ngón tay của lão sư chưa làm em ăn no?” Lạc Quyến tà ác cười, một tay ôm lấy eo thon, một tay chụp lên cánh mông kiều đĩnh, ngón tay ái muội vuốt ve.
Sau khi trải qua cao trào, cơ thể của Thẩm Thanh Hàm tự nhiên vô cùng mẫn cảm, hoa huyệt bị Lạc Quyến khiêu khích lại bắt đầu chảy ra dâm thủy, hai mắt ướt át vô tội nhìn Lạc Quyến, thanh âm ủy khuất mà câu nhân: “Lão sư ~”.
Lạc Quyến ánh mắt tối lại, buông cô ra, lập tức ngồi xuống ghế, nhướng nhướng mày: “Muốn thì tự mình động”.
Thẩm Thanh Hàm hai chân mềm nhũn ghé vào mặt bàn, cắn cắn môi nhìn túp lều nho nhỏ của Lạc Quyến, cô miễn cưỡng dùng sức lại gần, đôi tay run rẩy cởi quần của Lạc Quyến ra, cự vật nóng hôi hổi lập tức bật ra, gân xanh dữ tợn che kín thân gậy đỏ tím, đỉnh quy đầu cực đại hình nấm, trên đỉnh còn có một lỗ kim lớn rỉ ra chất lỏng trắng đục.
Nhìn thấy một màn này, Thẩm Thanh Hàm tưởng tượng đến cảnh mình bị côn thịt làm cho chết đi sống lại, dưới thân càng ướt lợi hại.
Thấy Thẩm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531778/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.