ở New York có thể gặp được Lạc Quyến, Thẩm Thanh Hàm thập phần ngoài ý muốn, cô nhìn người đàn ông khó nén được kích động ở trước mặt, trong lòng không khỏi thở dài.
"Có thể cùng anh uống một tách cà phê được hay không?" Lạc Quyến cận lực che giấu nội tâm kích động, hắn xác định tiểu nhân nhi ở trước mắt không phải là ảo giác của hắn, thật cẩn thận phát ra lời mời.
Hắn thực sự rất sợ,hơn một năm qua, mỗi một ngày trôi qua đều giống như một năm, mỗi một ngày trôi qua đều là dày vò, có lẽ có một số thứ, có rồi lại mất, quả thực thống khổ.
Thẩm Thanh Hàm đối với hắn chính là như vậy.
Quán cà phê, một góc khuất an tĩnh hẻo lánh.
Lạc Quyến ánh mắt phức tạp nhìn cô ôn như chăm sóc đứa bé trong lòng, đứa nhỏ này có đôi mắt giống hệt Thẩm Thanh Hàm, mặt lại có nét khác biệt.... Hắn không dám nghĩ cũng không dám mở miệng hỏi.
"Em.... Gần đây sống tốt chứ?" Trong lòng có rất nhiều điều muốn nói với cô, nhưng mà đến khi nói ra chỉ có thể nói một câu này, Lạc Quyến cười khổ, từ lúc gặp lại cô, hắn luôn nghĩ đứa nhỏ này khả năng là của hắn, nhưng hắn lại không dám tin tưởng điều đó.
Hắn sợ kỳ vọng quá lớn, thất vọng lại càng lớn.
"Ma ma ~" Đứa nhỏ ở trong lòng bị ôm chặt, cất tiếng kêu non nớt, sau đó không thoải mái vặn vẹo, hai mắt đen láy nhìn Lạc Quyến nhất thời trở nên an tĩnh, thập phần tò mò nhìn hắn, sau đó phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531776/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.