"Sờ em có một chút cũng không được sao?" Lạc Quyến ngữ khí có chút tiếc nuối, mắt phượng dài hẹp vô cùng u ám, ý vị thâm trầm cười nói: "Em còn chưa làm tôi đủ thấy thoải mái đâu".
Nói xong hắn trực tiệp đẩy ngã Thẩm Thanh Hàm lên trên ghế da, cường ngạnh đem hai chân cô mở ra, lộ ra hoa viên thần bí, cánh hoa ướt át dính sát vào quần lót vàng nhạt tạo thành hình dạng cánh môi, một màn này làm cho Lạc Quyến đỏ ngầu hai con mắt, hai bàn tay loát động đã không còn làm hắn thỏa mãn.
"A, anh muốn làm gì, không phải đã nói nếu làm tốt, anh sẽ buông tha cho tôi sao...." Thẩm Thanh Hàm bị ánh mắt trần trụi không che dấu dục vọng của đối phương dọa sợ.
"Nhưng em cũng đâu có làm cho tôi thoải mái, ngược lại là em, mới sờ ngực em vài cái, tiểu huyệt của em liền ướt" Lạc Quyến tà ác, duỗi tay chạm vào đáy quần lót, cách vải dệt mỏng manh nết nhẹ xoa ấn.
"Ân...... A...... Không...... Không phải...... Ô a......" Bị cường ngạnh đối đãi, Thẩm Thanh Hàm cả người xơ lụi, nội tâm muốn kháng cự nhưng cơ thể lại không nghe theo lời, sinh lý bị đối phương khiêu khích, trào ra từng trận xuân thủy.
"Còn nói không phải?" Lạc Quyến thô lỗ xé rách quần lót mỏng manh hình chữ T, bàn tay to đặt lên trên cửa huyệt ướt đẫm, càn quét mật dịch trong suốt, hắn cố ý đem bàn tay ướt đẫm đưa tới trước mặt Thẩm Thanh Hàm, ngữ khí tà ác: "Vậy em nói xem, đây là cái gì?"
"Ô.... Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531769/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.