Vừa nghe lời này, Từ Thiên Huệ đành phải nhận lệnh đi lấy quần áo mới cho Tần Thâm, lúc mang quần áo vào, hắn trên người chỉ còn lại một chiếc quần lót.
Từ Thiên Huệ mặt đỏ bừng, vội vàng cúi xuống, đem quần áo treo lên giá treo, cũng không quay đầu lại nói: "Quần áo của anh em treo ở.... A".
Lời còn chưa nói xong, cả người cô liền bị Tần Thâm dùng sức kéo lại, ép sát vào tường.
"Anh....anh muốn làm gì?" Phía sau lưng bị đẩy mạnh có chút đau, Từ Thiên Huệ ngẩng đầu, bất an nhìn Tần Thâm, khoảng cách giữa hai người rất gần, có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của đối phương.
Tần Thâm đôi mắt thâm sâu đen kịt nhìn không ra bất cứ tâm tình gì, hắn cười lạnh: "Cô nghĩ tôi muốn làm gì?" Nói xong, tay hắn bắt đầu lần vào trong váy Từ Thiên Huệ.
"Anh buông em ra" Từ Thiên Huệ mặt đầy khủng hoảng, bắt đầu giãy giụa, nhưng sức lực của cô làm sao có thể so sánh được với Tần Thâm.
"Lúc này cô còn tỏ ra trung trinh liệt phụ cái gì? Không phải ba tháng qua, cô ra sức câu dẫn tôi sao, bây giờ còn giả vờ giả vịt cái gì? Hả?" Tần Thâm dùng đầu gối đè nặng lên hai chân đang đá loạn của cô, sau đó đem hai tay cô ấn lên trên đỉnh đầu ép chặt vào tường, một bàn tay khác dùng sức xé rách chiếc váy trên người cô.
Lộ ra nịt ngực gợi cảm ôm trọn hai khỏa bánh bao đầy đặn trắng nõn, co dãn mười phần, bởi vì hô hấp dồn dập mà không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531734/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.