Lý Na dùng sức ném bàn tay hắn ra, lập tức đứng lên, ném xuống một câu: “Lời nói tựa trên mặt chữ”
Nói xong, đôi chân thon dài bước nhanh đến cửa phòng, muốn rời đi.
Nhưng mà vừa mới bước được vài bước, đột nhiên bị người phía sau kéo lại, Lý Na sợ hãi hét lớn, lảo đảo ngã về phía sau.
Cô đương nhiên không bị ngã trên mặt đất, mà là ngã vào trong lồng ngực của Tống Nhiên, phần lưng mềm mại lập tức đụng vào lồng ngực cứng rắn, phía sau lưng ê ẩm đau.
Lý Na kinh sợ, hai cánh tay theo bản năng bảo vệ bụng nhỏ, khuôn mặt xinh đẹp khinh hoảng khẩn trương nâng lên, đối với Tống Nhiên khó thở nói: “Anh điên rồi!”
“Anh không điên.” Tống Nhiên giờ phút này sắc mặt thực bình tĩnh, thanh âm cũng thực bình tĩnh, ánh mắt tạm dừng trên bụng nhỏ của cô một lát, bàn tay to chụp tới, đem cả người cô một lần nữa ôm trở về, đặt trên sô pha.
Lý Na không dám giãy giụa làm loạn, cô thật sự bị một màn vừa rồi dọa sợ.
Tống Nhiên thấy cô ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, bực bội cùng bất an trong lòng thoáng buông xuống, hành động vừa rồi của Lý Na làm hắn mất đi kiểm soát, nội tâm thập phần bất an cùng một tia sợ hãi như sắp mất đi một vật quan trọng.
Hắn nửa ngồi xổm trước mặt Lý Na, hai bàn tay to gắt gao nắm chặt bàn tay trắng nõn của cô, ánh mắt thâm trầm báo đạo chiếm hữu: “Em tưởng mình có thể chia tay với anh được sao, đơn xin kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531720/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.