Diệu Vi chọn căn phòng có hai vách, cô mang hành lý sắp xếp đồ cả buổi chiều mới xong.
Diệu Vi thay quần áo đang định ra cửa xuống ăn cơm chiều thì nhìn thấy một nam nhân đang đi tới làm hai mắt cô sáng bừng lên.
Khuôn mặt đẹp trai anh tuấn, khí chất nghiêm túc lạnh nhạt, đôi mắt sắc bén được che đi bởi cái kính màu. Hắn mặc áo sơ trắng tinh sảo, bộ quần tây làm nổi bật hai chân thon dài.
"Quý ca ca? anh như thế nào ở đây?"
Thanh âm dễ nghe có chút quen tai vang lên, ánh mắt của Quý Hàn lập tức dừng lại cô bé trước mặt.
Tóc dài óng ả thả đến ngang lưng, vóc người lồi có lõm có, đôi chân trắng nõn thon dài, khuôn mặt tinh sảo, đôi mắt sáng rỡ lộ ra tia kinh ngạc cùng một tia mừng rỡ.
Nhìn chằm chằm Diệu Vi hồi lâu, Quý Hàn chậm rãi mở miệng:" Vi Vi?"
Giọng trầm thấp từ tính mang theo một tia không xác định.
"Đúng vậy! Mới mấy năm không thấy, Quý ca ca không nhớ Vi Vi sao?" Diệu Vi đi tới trước mặt Quý Hàn, nửa đùa giỡn nửa làm nũng, mắt to xẹt qua một tia sáng rỡ giống như hồi bé.
Quý Hàn mặt lạnh lùng kéo khóe miệng một cái nhàn nhạt cười, bình tĩnh nói:
"Con gái lớn như vậy, nhận không ra là bình thường. Vi Vi về khi nào? Học nghiệp hoàn thành rồi?"
Aiz, cuối cùng cũng có một câu giống trưởng bối quan tâm thành tích vãn bối.
Diệu Vi le le lưỡi, đắc ý tranh công:" Dĩ nhiên hoàn thành, Vi Vi mới trở về có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531693/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.