Edit by: Đình Ân
Trước tiên, đọc hết chương nếu các nàng vẫn chưa hiểu lắm thì đọc kĩ đoạn cuối mà Ân đã chú thích nha
#đình
---------------
Tô Lạc Y trầm mặc một lúc, sau đó hỏi ngược lại: “Nếu tớ nói ra, cậu sẽ đồng ý sao?”
Lâm Sơ Tuyết tính cách mạnh mẽ, chắc chắn tám phần sẽ không đồng ý.
Tô Lạc Y lại nhìn Lâm Sơ Tuyết, thở dài, “Sơ Tuyết, tớ...”
Lâm Sơ Tuyết nói: “Bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y ngạc nhiên, “Sao?”
Lâm Sơ Tuyết trên mặt không cảm xúc, nhìn cũng không ra hỉ nộ, “Tớ hỏi cậu, phí thuốc men giải phẫu của mẹ tớ tổng cộng hết bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y suy nghĩ một chút, “Đại khái là 50 vạn.”
Lâm Sơ Tuyết từ trong túi lấy ra giấy bút, bắt đầu viết giấy nợ.
Tô Lạc Y ngăn cô lại, “Không cần, Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhìn vào mắt Tô Lạc Y, hít vào một hơi thật sâu, “Lạc Y, tớ biết cậu muốn giúp đỡ tớ, nhưng khoản tiền này tớ nhất định phải trả. Trước kia có thể tớ quá mức hiếu thắng, không nghĩ sẽ tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác, tớ biết cũng là vì tớ quá tự ti.”
“Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhét tờ giấy vào tay Tô Lạc Y, cúi đầu cắn môi nói, “Tớ muốn đi bệnh viện.”
Tô Lạc Y cầm giấy nợ, có chút không biết phải làm sao, đành phải quay sang nói với tài xế, “Đến bệnh viện.”
Hệ thống đúng lúc nhảy ra, “Độ hảo cảm rớt 10, xin chia buồn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-dich/2769440/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.