Edit by Đình Ân
- ------
Trong phòng học cười vang ra tiếng.
Chủ nhiệm lớp nghiêm túc nói: “ Đề này chỉ có ba đáp án ABC, từ đâu ra D?”
Tô Lạc Y vô tội nhìn về phía chủ nhiệm lớp.
Chủ nhiệm lớp cũng không làm khó Tô Lạc Y, chỉ thở dài, “Ngồi xuống đi, chú ý nghe giảng bài.”
Tô Lạc Y ngồi xuống, trong lòng ủy khuất với hệ thống một trận.
Hệ thống: “Ký chủ nghiêm túc nghe giảng bài đi……”
Tô Lạc Y: “……”
——
Tiết tự học buổi tối của Cao nhị thường không yêu cầu nghiêm khắc, Tô Lạc Y đem thư trang cất vào cặp sách, chuẩn bị về nhà.
“Tô Lạc Y.” Nam Cung Ngự gọi cô lại.
“A! Nam Cung Ngự, có chuyện gì sao?” Tô Lạc Y chuyển mắt.
Ánh mắt Nam Cung Ngự nhìn Lạc Y sáng ngời, lại có chút mất tự nhiên nói: “Cuối tuần anh ở nhà tổ chức sinh nhật, em đừng quên đi.”
Tô Lạc Y do dự một chút, gật gật đầu, “Em sẽ không quên.”
Nam Cung Ngự cười, “Anh đưa em về nhà.”
Tô Lạc Y nhớ tới xe đạp của hắn, xấu hổ cười, “Tài xế đã ở cửa chờ em.”
Khóe miệng Nam Cung Ngự tươi cười chợt cứng ngắc.
Tô Lạc Y nói: “Em đây đi về trước.”
Hệ thống nói: “Dựa theo tính cách nguyên chủ, kí chủ không nên cự tuyệt nam chủ.”
Tô Lạc Y chớp mắt ủy khuất nói: “ Chuyện này không có gì lớn đâu a~”
Hệ thống: “……” phiền ký chủ đừng giả dạng bạch liên hoa làm nũng nữa!
Sau khi Tô Lạc Y rời đi, Phương Ngàn Ngàn nhanh chóng lấy hết can đảm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-dich/144070/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.