Edit: Tô Đình+Ân
Beta: Ân
- ----------
Cả buổi học, Nam Cung Ngự bị cử chỉ của Tô Lạc Y làm cho tâm tình khó chịu.
Nam sinh đáng thương ngồi cùng bàn bị cử chỉ của hắn làm cho kinh sợ, một mực cúi đầu viết bài không dám hó hé một câu.
Giờ ra chơi, Tô Lạc Y cùng Lâm Sơ Tuyết thảo luận gì đó, vui vẻ đến quên trời đất.
Ánh mắt Nam Cung Ngự ngày càng lạnh, lại thẳng tay bẻ gãy thêm một cái bút.
Nam sinh ngồi cùng bàn hắn khụ một tiếng, run run hỏi:”Nam Cung Ngự, hôm nay cậu có gì không vui à?”
Nam Cung Ngự cố gắng mỉm cười “Không có, tôi rất cao hứng.”
Không có Tô Lạc Y hằng ngày quấy rầy hắn, thật cao hứng. Ừm, hắn rất cao hứng.
Nam Cung Ngự nhìn chằm chằm Tô Lạc Y ngồi cách đó không xa.
Nam sinh kia nghĩ có thể là vợ chồng son nhà này đang giận dỗi, liền lén gửi cho Tô Lạc Y một tin nhắn.
Nhưng nghĩ nghĩ, hắn nên gửi cho nữ sinh hay đi cùng với Tô Lạc Y thì tốt hơn.
Trong ban, không ít người trong nhà có quyền có thế, Nam Cung Ngự cùng Tô Lạc Y chính là hai người trong nhóm người có gia thế xuất sắc nhất, cho nên mọi người đều vây quanh lấy lòng họ.
Tô Lạc Y đang cùng Lâm Sơ Tuyết thảo luận phương pháp giải đề toán, thỉnh thoảng cô cảm thấy có người đang nhìn mình chằm chằm, nhưng quay đầu lại nhìn không thấy ai, chỉ cảm thấy là bản thân đa nghi quá rồi.
Cảm nhận được di động rung lên, Tô Lạc Y cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-dich/144064/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.