24.
Nhưng việc này cuối cùng cũng không thành công.
Sau khi hồi phủ, người trong cung tới truyền lời, nói phụ hoàng muốn an ủi công thần, yêu cầu ta đưa phò mã tới dự tiệc.
Ta nhét chút bạc cho thái giám truyền lời, hắn thấp giọng nói với ta, phụ hoàng định thoái vị rồi.
Hồng Môn Yến lần này, hơn nửa là không có ý tốt.
Trong tay áo, ta chạm khối ngọc bài cứng rắn, vâng lời tiếp chỉ.
Đến tiệc rượu, phụ hoàng quả nhiên không có ý tốt. Đầu tiên là giả vờ an ủi Phó Thần một phen, sau đó ban cho hắn ngồi.
Nhưng hai chân Phó Thần vô lực, thiếu lưng ghế dựa, hắn không thể ngồi vững được, chỉ có thể giữ bàn, dùng sức tới mức nổi cả gân xanh.
Ta là công chúa, phải ngồi cùng bàn các nữ quyến khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phó Thần tiếp những chén rượu chúc mừng.
Bọn họ quyết tâm muốn xem hắn mất cân bằng, chật vật, trở thành trò hề.
"Hoàng muội đang lo cho phò mã sao?"
Ngụy Triều cầm bình rượu, mỉm cười ngồi cạnh ta, nhổ ra mấy chữ khó nghe.
"Thay vì lo lắng cho người khác, không bằng lo cho chính mình, đúng không?"
"Hiện tại ngươi hối hận vẫn kịp."
Ngụy Triều đi rồi, một ánh mắt nóng rực dính lấy ta, ta thấy thái tử phi đang gắt gao nhìn chằm chằm ta.
Nàng và Ngụy Triều là phu thê từ thời niên thiếu. Có điều xem tình hình này, chắc là lang vô ý, thiếp có tình.
Ta nhíu mày.
Lúc này, phụ hoàng ban rượu xuống, chúng thần cũng xa xa kính rượu, hoàng hậu ngồi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nu-de/4074571/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.