" Thật sao, kể tôi nghe đi. "
Nghe thư kí nói thế, cậu thật sự rất thích thú. Chờ đợi hệ thống mãi là điều không thể, cậu phải tự thân vận động để lấy được thành quả, không thể trông chờ mãi vào người không có hy vọng.
Tuyển Trần Dương này, quả là không uổng công cậu trả tiền cho cậu ta. Ánh mắt mong mỏi nhìn thư kí, biết thế thì cậu đã hỏi sớm hơn.
Trần Dương có chút đắn đo, dưới ánh mắt của cậu nài nỉ của cậu, liền mở miệng.
" Ừa, thì anh có nghe qua về thể chế Atlantit rồi chứ nhỉ. Tôi chỉ nghe kể từ người bà tổ của tôi truyền qua các con cháu, truyền miệng nhau thôi, nếu có gì bất trách. Xin anh đừng đuổi việc tôi nhé. "
Dù mở miệng, nhưng thư kí vẫn kép nép xin cậu, dù xem cậu như anh em với nhau. Nhưng, nếu không vừa ý cậu thì Trần Dương vẫn có thể mất việc như chơi, làm việc với cậu mấy năm, thư kí biết cậu công tư phân minh. Việc tư là việc tư, việc công là việc công không thể để hai cái trộn chung với nhau được.
" Được Được, cậu cứ kể ra xem nào. Đừng lấp lửng như thế. "
Đối với cậu bây giờ chẳng còn tư công gì nữa, hối thúc thư kí. Cậu có xem qua thể chế đó, chỉ biết là một thành phố từ ngàn đời bị chôn vùi vào đáy biển, mới được nhà thám hiểm khám phá ra, thể chế đó rất tiên tiến với nhiều bậc khoa học, kĩ thuật còn hiện đại hơn bây giờ.
Cậu chỉ biết thế, còn những thứ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500710/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.