Cũng chẳng tìm hiểu cậu nhiều, hệ thống nói xong liền tiếp tục một loạt thao tác bấm máy. Nam chính đã hắc hóa nên tuyến nhiệm vụ của cậu sẽ không cần phải làm, căn bản thì trong luật mà chủ hệ thống đặt ra nên hệ thống không thể làm trái luận. Cũng vì an nguy của người làm nhiệm vụ nên hệ thống mới để cậu đến thế giới tiếp.
" Ngài có thể ở đây nghỉ ngơi, vì nơi đây là nơi vô thời gian có thể tùy chỉnh thời gian nếu cần. "
Hệ thống nói nhưng không dời mắt khỏi bảng 3d, cũng vì để cậu nằm trong tầm kiểm soát hệ thống bắt buộc phải sắp xếp một cách chu toàn và đảm bảo an toàn cho cậu.
" Không, không cần. Tôi còn có việc, mà làm sao để trở về lại đây!?."
Nhưng cậu lại không nghĩ như thế, hắn ta đã đánh cậu như vậy. Cậu sợ rằng, đến hai đứa nhỏ kia chắc chắn hắn ta sẽ không tha.
" Có lỗ đen ấy, chỉ cần ngài nhảy xuống thôi sẽ trở về thế giới. "
Hệ thống nói, chỉ vào hai lỗ đen phía xa xa kia. Cũng chỉ nói chung chung nên cậu không biết lỗ đen nào. Trên mỗi lỗ đen đều có dòng ghi chú, một ' Thế giới tiếp và thế giới thực. '
Nghĩ một hồi, rồi lại nhìn hệ thống đang bận bụi nên cũng chẳng dám làm phiền. Đánh liều liền nhảy xuống thế giới thực.
" Ê. kí chủ, khoan đã cái lỗ--."
Hệ thống chợt nhớ đến, quay sang nhìn cậu không thấy đâu. Vẻ mặt hốt hoảnh chạy đến, nhìn hai lỗ đen, thôi xong mọi chuyện đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500706/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.