Không phải cậu không muốn bị ôm, mà chính là không muốn để tình địch ôm mình như vậy. Làm như vậy, chẳng khác gì tình chị chị em em đâu.
Cậu bây giờ muốn xem người dân được đối xử như vào, có nhiều người bị thương không. Nhất là Thuần Nhã và An Huy, cậu lo lắng cho sự an toàn của người. Trong suốt mấy tháng qua, cậu đã không gặp hai người, không biết chuyện tình cảm đi đến đâu rồi.
Như có vẻ, cậu đã lo xa. Vừa vào tới nơi trú ẩn, tiếng nức nở không chịu của An Huy vang vọng lên, dù rất ồn nhưng vẫn có thể nghe được tiếng rõ ràng của cậu ta.
" Chu Thiếu gia, nơi đây không phải chỗ dành cho ngài đâu. Ngô Thiếu Tướng đã sắp xếp chỗ ở cho ngài rồi đấy ạ. "
Nàng ngồi xuống, đối diện với cậu muốn bế cậu lên nhưng bị cậu giãy đành đạch không chịu cho ôm. Nàng cũng đành bất lực, cậu thiếu gia này cũng quá ưng bướng rồi đi, khá là khó chăm sóc đây.
Cậu không muốn được nàng chăm sóc, hai tình địch chăm sóc cho nhau thì ra thể thống gì, chả khác gì một cặp chị em. Cậu muốn khiếu nại với hắn, đổi người, nhất định phải đổi người.
Còn gọi cậu là ' Chu Thiếu gia' đây là muốn vạch rõ quan hệ với hắn sao, cậu không thích, ngay từ đầu đã không thích.
Cậu không biết uống thuốc gì mà ghen lồng ghen lộn lên, mặt hầm hực như muốn đánh người.
" Thiếu gia, ngài làm sao vậy ạ!?. Tôi không chăm sóc ngài tốt sao, yên tâm đi tôi sẽ chăm ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500669/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.