" Hệ thống, có gì từ từ nói. Đừng hấp tấp như vậy "
Cậu bị hệ thống kéo vào có chút vội vã liền sợ hãi, sợ rằng sẽ vấp con kiến mà té. Liền lên tiếng ngăn cản, hệ thống không những không đi chậm lại mà lại càng đi nhanh hơn.
Để lời nói của cậu như làn gió thổi qua, hệ thống mặc cậu nói gì thì vẫn kéo cậu vào nhà. Vẻ mặt hốt ha hốt hoảng, mà vô uống ngụm trà bên cạch bàn. Giọng gấp gáp nói.
" Kí chủ, nguy to thật rồi. Nữ chính sắp xuất hiện rồi mà nam chính, vẫn không chút xê dịch độ hảo cảm. Ngài mau chóng đi làm nhiệm vụ thôi, đừng có ở đây nữa. "
" Tại sao tôi phải làm, trong khi tôi đang sống sung sướng như vậy chứ."
Cậu không chút cảm xúc mà đáp lại, đối chất với hệ thống.
Đúng thật, bây giờ cậu đang sống rất vui vẻ. Nuôi cá trồng rau, không mạng xã hội, không quan tâm đến việc đời. Sống an nhàn như thế này chính là ước muốn khi về già của cậu.
" Không phải thế, ngài thực sự không muốn đi làm nhiệm vụ sao!!. Chỉ cần thêm một thế giới nữa, ngài có thể về rồi. Đừng bướng bỉnh như thế chứ."
Hệ thống cáu gắt trả lời lại, không biết từ lúc nào mà kí chủ của mình lại cứng đầu như vậy. Nếm được cảm giác hạnh phúc rồi là không muốn trở về nữa sao, hệ thống có chút hối hận vì đã đưa cái kho chứa không gian này cho cậu.
" Tôi không bướng, tôi cũng không muốn trở về đó, hệ thống đừng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500662/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.