Gương mặt cậu có chút bất lực, không biết gã ta có phải đã bị ai đó nhập vào hay không. Nhưng mà gương mặt dữ tợn hôm qua, nay mất tiêu lại thay bằng gương mặt si mê một thứ gì đó vô đối.
Thật không hiểu nổi, lòng người dễ tính thay đội vậy sao!!.
Bỏ qua chuyện đó, lâu rồi không gặp hệ thống cậu xém quên mất mình còn một cái hệ thống cùi bắp. Công việc kiểm tra đã xong, cậu đi về lớp, trong đầu lại liên kết với hệ thống để nói chuyện.
Khi cậu vô lớp thầy đã giảng được nửa bài, gần xong tiết cậu mới vô. Ông thầy ngán ngẩn, hội trưởng hội học sinh cứ tưởng là học tra, thích vào lúc nào thì vào. Nếu không vì điểm số của cậu cao, ông thầy đã đuổi cậu ra thẳng lớp rồi.
Học sinh bây giờ chỉ thích làm theo ý mình thôi, chả nghe lời thầy cô ra gì cả.
Thật tùy hứng.
Cậu chào ông thầy, chả cần biết ông thầy cho vào hay không. Cậu vẫn ung dung đi vào lớp đến vào chỗ ngồi, An Huy ngồi phía sau toát mồ hôi dùm cậu.
Ông thầy này hung dữ nhất trường, nhưng lại rất công bằng, người ở hội học sinh cũng như học sinh bình thường. Phân minh chính trực, vì đó nhiều học sinh cũng thích ông cũng nhiều học sinh ghét. Cậu lại chả xem thầy ra gì, ngang ngược đi vào lớp, ông thầy hẳn sẽ tức giận mắng một hồi cho xem.
Nhưng có vẻ hôm nay ông thầy mệt mỏi hay bị gì rồi, mặc kệ cậu giảng dạy tiếp.
Nhẹ nhàng kều cậu, An Huy nhỏ giọng nịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500645/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.