" Này, em ấy là vợ tao rồi đấy. Chẳng phải mày cũng có người yêu rồi đấy sao, lại muốn có thêm người nữa à.!!!. Mày quá tra rồi đấy, ai vướng phải mày cũng khổ. "
Vĩ Quang kinh hãi nhìn người bạn mình, đã có người khác lại muốn có thêm một người nữa để chơi, quá là ham rồi đi. Cũng chỉ khổ cho người mà hắn nhìn phải, cũng chỉ muốn tổn thương người khác thôi. Thật cạn lời với người bạn này.
" Haha mày nói quá rồi, chỉ tại cậu ta quá ham chơi chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của tao hết. Chẳng phải giữ một tình yêu, cần có sự đồng diệu và sự thống hiểu của cả hai người sao. Tôi nói vậy có đúng không..... thưa cậu đây "
Hắn nói châm ý đến cậu, vừa cười vừa nói như đang cợt nhả nhưng trong đó đều là ý hắn đang muốn cảnh cáo cậu. Lại như hai kẻ xa lạ hỏi cậu, khiến cậu bức bối khó chịu kèm theo đó là sự sợ hãi.
" A...anh nói chí phải, rất đúng ạ"
Cậu kẽ run người, ánh mắt hắn từ đầu đến giờ đều dán lên người cậu. Kép nép vào sau lưng Vĩ Quang, trốn tránh ánh mắt của hắn, giả như bản thân vô tội, không biết gì hết.
Mọi hành động của cậu đều thu vào mắt hắn, cơn lửa giận chẳng ngui lại càng bùng nổ hơn, tay nắm thành quyền bóp chặt vào nhau có thể nhìn thấy cả gân xanh hiện rõ trên bàn tay.
" A, cũng gần trưa rồi. Hôm nay mày ở lại ăn cơm nhà tao nhé, lâu mới có dịp này gặp mặt. "
Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500622/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.