Chưa để bọn bắt cóc nhắm được thời cơ, người bí ẩn lao nhanh. Tấn công bọn chúng, cho chúng mấy nhát vào bụng và đầu, tặng thêm ba bốn viên đạn Mart 23 vào người. Chết ngay tức khắc, đôi mắt trắng trợn lên.
Hắc y, lấy khăn bọc kín người cậu rồi chạy đi, cẩn thận xóa những dấu vết đã để lại. Chạy vào rừng rồi biến mất một cách bí ẩn.
Khi hắn đến, chỉ còn là cảnh bọn bắt cóc trần trụi nằm nghiêm ngả dưới đất, và máu lênh láng không biết rõ của ai ra ai. Đạo cụ đánh người cũng bị vứt ở đó, nhưng không thấy người bị bắt cóc đâu.
Hắn tức điên lên, đá mạnh vào gốc cây gần đó. Rốt cuộc lại không đến kịp, cậu lại bị bắt cóc lần nữa rồi.
" Mẹ kiếp, chết tiệt"
Vừa đá hắn vừa chửi, những đàn em kế bên cũng không biết làm gì hơn ngoài nhìn hắn. Biết hắn và cậu quen nhau, nhưng đàn em chỉ nghĩ đại ca mình quen qua đường. Không nghĩ người kia có thể lay chuyển được tính lãnh khốc, thô lỗ đó của vị đại ca nhà mình. Thật, cảm thấy buồn thay cho đại ca, tìm được chân ái của mình giữa biển người vậy là may mắn lắm rồi. Ai ngờ lại rảy ra loại chuyện này cơ chứ.
" Đại ca, anh không thấy kì lạ sao "
Yến Thanh đi đến gần hắn, nói nhỏ. Vẻ cẩn trọng nhìn quanh.
" Kì lạ cái đéo gì "
Hắn đang tức sôi máu, không nghĩ gì nhiều. Nói có hơi lớn tiếng, khiến đàn em giật nảy người.
" Bản dự án phía Đông đó, chỉ có mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500616/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.