Chương trước
Chương sau
Nhìn Ôn Tầm làm ra vẻ, Kiều An thật sa mạc lời. Có chuối là rất ghê gớm sao? Táo của cô thật trâu bò?
"Hoá ra có không gian, vậy lúc trước Hoa Nhã Niên nói cô ăn vụng đùi gà đo là sự thật!"
Ôn Tầm nghĩ tới Kiều An sẽ dùng các loại âm mưu hố cô ta nhưng lại không nghĩ tới Kiều An sẽ nhắc lại chuyện này. Ôn Tầm nhìn qua sắc mặt Mạc Hàn lập tức thấy không ổn.
"Không có! Đó là cô ta bôi nhọ tôi."
"Phải không? Vậy việc Hoa Nhã Niên bỏ vật tư đưa cô vào quân khu cũng là giả? Chuyện này nếu là giả chúng tôi đi tìm hiểu một chút rất dễ dàng. Nếu không hiện tại chúng ta đi tìm hiểu một chút?"
Sắc mặt Ôn Tầm thay đổi, cố cười nói "Cái kia là thật."
"Hử?cho nên rõ ràng cô có không gian cùng với vật tư nhưng lại không lấy ra đóng phí! Không đúng, rõ ràng cô có dị năng nếu đăng ký vào quân khu thì Hoa gia căn bản không cần tiêu tốn vật tư. Nói vậy Ôn Tầm cô chính là cố ý hố cô ta, lấy oán trả ơn."Mắt thấy bảo tiêu trung thành nhất của mình nhìn cô ta với ánh mặt khác thường, Ôn Tầm nhìn không được có chút bực bội.
Nhưng chuyện này cô ta không thể giải thích. Bởi vì, lúc trước Mạc Hàn thấy cô ta bị Hoa Nhã Niên khi dễ mới mời cô ta vào đội Thiên Âm. Nếu bây giờ nói ra sự thật vậy cô ta ở Thiên Âm sẽ mất đi lòng tín nhiệm của mọi người.
Nghĩ đến đây Ôn Tầm lại hối hận vì hôm nay lại đến đây. Việc đến nước này, Ôn Tầm thông mình lựa chọn đánh ra quân bài bình thản.
"Tôi cùng Hoa Nhã Niên có thù oán nên tôi cố tình hố cô ta một phen. Nhưng chuyện này tôi không sai cũng không hối hận. Việc tư của tôi, Đường tiểu thư có hứng thú biết sao?"
"Thật ngại, vừa đúng lúc tôi có hứng thú biết. Cô và Hoa Nhã Niên có thù, cô ta tại sao còn cứu cô, giúp cô tới khu an toàn mà không phải đưa cô vào miệng tang thi? Những lời của cô ta lúc trước hẳn là sự thật, cô cùng bạn trai cô ta dan díu. Chậc chậc, Hoa đại tiểu thư cũng thật đáng thương, giúp người khác lại giúp nhầm người."Nói chuyện như thế này mà còn nhịn được thì quả thật khâm phục. Không thể không nói miệng lưỡi của Kiều An thật sự quá độc!
Mặt Ôn Tầm lập tức đen "Nói bậy, Hoa Nhã Nhiên mới là tiểu tam, cô ta đoạt bạn trai của tôi."
Không sợ Kiều An đào hố sẵn, cô ta cũng không thể không nhảy xuống. Bởi vì cô ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu cái tội danh tiểu tam này rơi xuống đầu Ôn Tầm thì Cố Thần và Mạc Hàn sẽ có cảm nhận gì về mình?
Ôn Tầm muốn cùng Cố Thần trở nên thân thiết, ít nhất là bạn bè. Bởi vì thực lực của Cố Thần thật sự làm cô ta không thể cưỡng lại được. Với nỗi niềm như vậy nên việc lúc trước Cố Thần muốn giết cô ta, cô ta đều bỏ qua được.
Ôn Tầm thích cường giả mà Cố Thần còn đặc biệt chính là cường giả của cường giả. Lại không nghĩ đến bên này Kiều An còn chưa buông tha.
"Như vậy tiểu tam là Hoa Nhã Niên. Vậy cô lúc trước vì cái gì dứt khoát nói cô cùng nam nhân tên Lý Minh kia không có quan hệ? Ôn tiểu thư, cô nói câu sau vả mặt câu trước. Thật là mâu thuẫn. Lời dối trá trùng trùng điệp điệp, không biết câu nào là thật! Tựa như hiện tại, tôi cùng Cố Thần rõ ràng muốn giết cô, cô còn vội vàng muốn lấy lòng chúng tôi? Đội trưởng Mạc Hàn, chẳng lẽ anh không có chút thắc mắc nào sao?"
Mạc Hàn nghẹn họng nhìn trân trối. Nếu hiện tại hắn nói không thì chính bản thân hắn cũng thấy mình giống thiểu năng.
Nhưng mà "Tôi tin Ôn Tầm, cô ấy chính là đội trưởng của tiểu đội Thiên Âm. Ngày đó Ôn Tầm đã cứu chúng tôi, từ nay về sau chúng tôi trung thành tuyệt đối với Ôn Tầm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.