Chương trước
Chương sau
Editor: Tranh Nhược
Chương 173
"Con điên rồi sao? Sao lại đi gần với nàng! Hiện tại người khác đều nói nhà chúng ta là người đại phòng làm nương cùng cha con sầu muốn chết! Đại phòng như vậy, nương không có thấy tương lai a. Họ có thể sinh nhi tử hay Vân Linh sẽ biến thành thiên tài hả? Nương nói cho con biết Kiều nha đầu về sau con cách xa nó ra. Nó á, là phế sài không nói đầu óc còn không rõ ràng lắm không biết tự lượng sức mình, con đừng có mà học hư!"
Dương thị cảm thấy mình nói rất có đạo lý.
Nữ nhi của bà không chỉ không có thiên phú tu luyện cũng không biết làm cái gì lại còn chuyên gây chuyện.
Người đại phòng có thể tuỳ tiện thân cận sao?
Đặc biệt là Vân Linh phế sài kia.
Toàn bộ Vân gia, dòng chính và dòng bên tổng cộng có mười lăm mạch.
Đệ tử đời sau cũng có hơn 60 người.
Trong đó, chỉ có 10 người có thiên phú tu luyện.
Mà trong 10 người, nhị phòng chiếm bốn người. Vân Kiều lại là người xuất sắc trong đó, tuổi còn nhỏ đã là linh sĩ cấp 5, là tiểu thiên tài nhận trăm ngàn sủng ái.
Vân Kiều và Vân Linh, hai người này ai lợi hại hơn không phải thực rõ ràng sao?
"Nương, con cam đoan với nương, lần tỷ thí này người thắng sẽ là Vân Linh!"
Kiều An mỉm cười với Dương thị.
Dương thị lại thấy nữ nhi điên rồi.
"Nương con ăn muối còn nhiều hơn con ăn cơm, nếu người thắng là Vân Linh, về sau chuyện gì nương cũng nghe con."
Dương thị rất nhanh đã bị vả mặt.
Giống như những người khác không xem trọng Vân Linh, ai cũng không nghĩ tới, Vân Kiều thế mà không chịu nổi quá mười chiêu của Vân Linh.
Chiêu thứ chín, Vân Kiều bị nàng dùng một chân đá xuống đài luận võ.
Nàng thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt. Đôi mắt vô lực trừng Vân Linh.
Thực lực chênh lệch làm người tuyệt vọng. Nàng cự tuyệt tiếp thu hết thảy.
Cự tuyệt tiếp thu hết thảy còn có phần lớn người Vân gia. Chẳng lẽ bọn họ trước kia đều mắt mù sao?
Người từng bị mọi người gọi là phế sài kia, giờ khắc này, ôm ngực mang theo ý cười khinh thường.
"Vân Kiều, cô có phục hay không?" Lời nhẹ nhàng lại mang miệt thị mãnh liệt.
Giống như tại lúc này, mọi người mới nhớ tới nàng là nữ nhi đại phòng, là nữ nhi duy nhất của gia chủ.
Nếu nàng không phải phế sài, toàn bộ Vân gia theo lý hẳn nên truyền tới tay nàng......
Vấn đề là nàng có phải phế sài hay không? Sao có thể? Nếu nàng là phế sài vậy Vân Kiều tính là cái gì? Vân Diệu Thiến tính là cái gì??
Đại tiểu thư này thâm tàng bất lộ, không chỉ không phải phế sài lại còn là thiên tài mạnh hơn Vân Kiều vô số lần!
Toàn bộ Vân gia đều sôi trào!
Thẳng đến khi Vân Linh thắng lợi thật lâu, Dương thị đều ngốc ngốc.
Thẳng đến có tộc nhân lục tục thể hiện ý đồ sâu xa chúc mừng, bà mới phản ứng lại.
Vừa rồi, trước công chúng, Vân Linh chủ động tìm nữ nhi nói chuyện, nói cách khác, đại phòng nguyện ý thân cận với nàh mình?
Nếu về sau đại phòng cầm quyền như vậy một nhà mình liền có mùa xuân rồi??
Cả nhà họ về sau liền mạnh hơn so với Vân Kiện?
Bánh có nhân từ trên trời rơi xuống trúng đầu bà, nói rơi là rơi.
Giờ khắc này, bà không thấy mình bị nữ nhi vả mặt đau, chỉ có vui sướng vô tận.
Lôi kéo tay nữ nhi cười không khép miệng được.
"Kiều nha đầu vẫn là con thật tinh mắt...... Ai có thể nhìn ra Vân Linh...... Không! Đại tiểu thư nàng lại có bản lĩnh như vậy, trước kia giấu tốt như vậy! Ha ha ha, ánh mắt con hơn nương nhiều!"
"Đúng vậy nương, nếu vậy, nương cũng đừng giáo huấn con, dựa theo nương nói về sau chuyện trong nhà đều nghe con thế nhé?"
- -----
22h20 14/3/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.