Chương trước
Chương sau
Trên mặt Bạch phu nhân mang theo nụ cười khắc nghiệt, trong ánh mắt nhìn Hạ phụ Hạ mẫu cùng Hạ Lạc Nghiên trước sau đều mang theo khinh miệt.
Biểu tình Bạch Chỉ Hàm ngồi bên cạnh cùng Bạch phu nhân quả thực không có khác lắm, hoàn toàn một bộ dạng khinh thường.
Sắc mặt Hạ phụ Hạ mẫu nháy mắt đỏ lên, không phải xấu hổ, là tức giận!
Hạ Lạc Nghiên cũng bị những lời nói vũ nhục này làm cho đỏ mắt, nàng liên tục lắc đầu: "Không phải! Ta cùng A Thần ở bên nhau không phải vì tiền......"
"Không phải vì tiền thì là vì cái gì? Thật là một nữ nhân chẳng biết xấu hổ, liền tùy tiện cùng người khác lên giường như vậy, cũng không biết anh trai ta là coi trọng ngươi ở điểm nào!"
Lời Bạch Chỉ Hàm nói, càng thêm sắc bén, làm Hạ Lạc Nghiên khống chế không được lui ra phía sau hai bước, thiếu chút nữa té ngã.
Lăng Vu Đề thân mình giật giật, muốn đi ra ngoài lại ngừng lại.
Nàng lấy di động ra, nhắn một tin nhắn cho Dương Thạc.
Thực mau, một cái folder phát tới di động Lăng Vu Đề.
Mở folder ra, nội dung bên trong làm khóe miệng Lăng Vu Đề giơ lên một độ cung vô cùng đẹp.
"Hạ gia chúng ta chưa từng nghĩ tới muốn lợi dụng hạnh phúc chung thân của con gái! Nếu Bạch phu nhân ngươi không phải tới nói chuyện hôn sự, như vậy liền mời các ngươi rời đi!"
Hạ phụ đứng lên, đỡ lấy Hạ Lạc Nghiên lung lay sắp đổ, vẻ mặt tức giận.
Nhà bọn họ tuy rằng không phải đặc biệt giàu có nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới, muốn dựa vào người khác mà giàu lên!
Nếu bọn họ thật sự muốn thì sớm tại một năm trước liền tiếp nhận biệt thự, siêu xe cùng với khoản kếch xù sinh hoạt phí mỗi tháng mà Từ Cảnh Niệm đưa tặng!
Chỗ nào còn cần làm Hạ Lạc Nghiên mang thai gả vào Bạch gia!
Cho nên lời nói của Bạch phu nhân cùng với Bạch Chỉ Hàm đối với Hạ phụ Hạ mẫu tới nói chính là vũ nhục tuyệt đối!
Thông gia như vậy, không cần cũng được!
Bị hạ lệnh đuổi khách, Bạch phu nhân cùng Bạch Chỉ Hàm đều rất không vui.
Bạch phu nhân kéo kéo khóe miệng, hừ lạnh một tiếng: "Ta đương nhiên là tới nói chuyện kết hôn!"
Vừa nói, bà vừa mở túi xách của chính mình ra, lấy ra một xấp chi phiếu ném tới trên bàn trà.
"Đây là 50 vạn, phá một cái thai cũng chỉ mất một vạn tệ. Dư lại, coi như phí bồi dưỡng cùng với phí chia tay."
Hạ Lạc Nghiên giơ tay che chở bụng của mình, nàng lắc đầu: "Ta sẽ không phá thai!"
"Sao vậy?! 50 vạn còn chê ít? Ngươi cũng quá không biết đủ rồi? Quá tham lam cũng không tốt~"
Bạch Chỉ Hàm đứng lên, bước hai ba bước đi đến trước người Hạ Lạc Nghiên.
Nàng phát dục rất khá, tuổi còn nhỏ nhưng chiều cao so với Hạ Lạc Nghiên còn hơn một chút.

Trên dưới đánh giá thân hình gầy ốm của Hạ Lạc Nghiên, đầy mặt ghét bỏ: "Liền tư sắc của ngươi như vậy, cũng muốn làm vợ của anh trai ta, ngươi sao không tìm gương soi một chút?"
Nói xong, Bạch Chỉ Hàm duỗi tay kéo cánh tay của Hạ Lạc Nghiên.
Lực đạo của nàng rất lớn, vốn dĩ cũng cố ý.
Hạ phụ đang đỡ Hạ Lạc Nghiên không chú ý, Bạch Chỉ Hàm kéo một cái, làm Hạ Lạc Nghiên té lăn trên đất.
"A ——"
"Nghiên Nghiên ——"
Hạ Lạc Nghiên ôm bụng, mày thống khổ nhăn lại.
Hạ phụ Hạ mẫu vội vàng đem Hạ Lạc Nghiên nâng dậy ngồi ở trên sô pha.
Hạ mẫu hốc mắt hồng hồng trừng mắt Bạch Chỉ Hàm: "Ngươi muốn làm cái gì!?"
Vẻ mặt Bạch Chỉ Hàm vô tội nhún vai: "Còn không rõ ràng sao ~ giúp các ngươi sinh non mà không tốn một phân tiền! Như vậy 50 vạn này, liền có thể tiết kiệm được một vạn."
"Ngươi ——"
"Cái chủ ý này thật tốt! Thật tốt!"
Lăng Vu Đề ôm máy tính bảng, từ sau quầy rượu đi ra.
Trên mặt nàng mang theo nụ cười, trong mắt lại nửa điểm ý cười cũng không có.
Tầm mắt vài người trong phòng khách đồng thời dừng ở người Lăng Vu Đề trên, Hạ Lạc Nghiên ôm bụng, chịu đựng đau đớn.
Lăng Vu Đề đi đến bên người Hạ Lạc Nghiên, lúc đỡ nàng, nhân cơ hội bắt mạch cho nàng.
Tuy rằng kỹ năng y thuật cũng đã không có, nhưng bắt mạch gì đó, Lăng Vu Đề vẫn là hiểu được một vài cái .
Hạ Lạc Nghiên động thai khí nhưng không nghiêm trọng lắm.
Thật là may mắn ~
Lúc nãy, nàng chẳng qua là về phòng lấy máy tính bảng, ra tới liền nghe được tiếng kêu của Hạ Lạc Nghiên.
Biết Hạ Lạc Nghiên không có việc gì, Lăng Vu Đề mới đứng dậy, xoay người nhìn Bạch Chỉ Hàm.
"Phương thức phá thai giản tiện nhanh chóng như vậy cơ mà, có cần ta cũng giúp ngươi không? Yên tâm, miễn phí, không thu tiền!"
Đôi mắt Bạch Chỉ Hàm trừng lớn nhìn Lăng Vu Đề, đáy mắt hoảng loạn nhìn không sót gì.
"Ngươi...... Ngươi ở nói hươu nói vượn cái gì?!"
Bạch Chỉ Hàm vội vàng đi đến bên người Bạch phu nhân, lôi kéo Bạch phu nhân: "Mẹ, chúng ta đi thôi, không cần lại cùng loại người tầm thường như này nói chuyện!"

Bạch phu nhân tuy rằng cảm thấy không đúng chỗ nào đó, nhưng thân là mẹ thì luôn là muốn đứng về phía con cái.
"Chi phiếu các ngươi nhận lấy, về sau không cần dây dưa ta với con trai ta! Càng thêm không cần vọng tưởng gả vào Bạch gia!" Nói xong, Bạch phu nhân liền mang theo Bạch Chỉ Hàm muốn rời đi.
Chỉ là, Lăng Vu Đề sao có thể dễ dàng để cho Bạch Chỉ Hàm rời đi như vậy chứ!
Nàng không chỉ muốn ăn miếng trả miếng làm Bạch Chỉ Hàm té ngã một cái, nàng là muốn họ phải trả giá gấp bội nha ~
Đem máy tính bảng mở khóa, ngón tay ở trên màn hình hoạt động một phen.
Sau đó mọi người ở đây liền nghe được một thanh âm: "Anh yêu, em mang thai!"
Chủ nhân của giọng nói rất rõ ràng mang theo một chút hoảng loạn vô thố.
Đây chính là giọng nói của Bạch Chỉ Hàm vừa rồi còn dùng giọng điệu phi thường khắc nghiệt cùng miệt thị Hạ gia bọn họ.
Hạ phụ Hạ mẫu tuy rằng kinh ngạc, lại là không nói một lời.
Bạch phu nhân có chút không thể tin được vào mình, Bạch Chỉ Hàm thì trực tiếp xông lên muốn đoạt máy tính từ Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề nghiêng người một cái, phi thường nhẹ nhàng tránh né.
"Các ngươi nói, con gái bảo bối của nhà giàu số một vẫn còn vị thành niên đã mang thai khi tung ra ngoài, sẽ có hiệu quả như thế nào? Xớ~ thật là đáng chờ mong~"
"Ngươi! Ngươi đừng nói bậy!"
Vốn dĩ Bạch phu nhân còn muốn phủ nhận giọng nói kia là của nữ nhi mình, chính là xem biểu hiện, bà biết đây là thật sự!
Bạch phu nhân che lại trái tim đang phát đau, trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận tin tức kia.
"Nói bậy? Ta không hề nói bậy~ con người của ta lòng hiếu kỳ đặc biệt lớn, một khi muốn biết cái gì lại không thể biết được thì liền ngứa ngáy trong người!"
"Ta bây giờ ~ chính là đặc biệt muốn biết tin tức này phát ra sẽ có hiệu quả như thế nào! Cho nên......"
Lăng Vu Đề nghiêng đầu hướng Bạch phu nhân nhếch môi cười: "A da ~ phải phát ra ở đâu trước đây ~"
Bạch phu nhân che lại ngực của mình thiếu chút nữa té xỉu còn Bạch Chỉ Hàm thì la lên một tiếng hướng Lăng Vu Đề xông tới: "Ta muốn gϊếŧ ngươi!"
Lăng Vu Đề nghiêng thân mình, khi tránh khỏi Bạch Chỉ Hàm còn đồng thời vươn một chân......
Kết quả thực hiển nhiên, Bạch Chỉ Hàm ngã như chó gặm bùn ~
Đương nhiên, phòng khách Hạ gia không có bùn, đây chỉ là phép so sánh ~
"A ——"
Người ôm bụng kêu, chính là Bạch Chỉ Hàm.
Đúng lúc này, người mỗi ngày đều sẽ tới thăm Hạ Lạc Nghiên, Cố Cảnh Thần tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.