Nàng nhếch môi cười xán lạn, nhấc chân hướng đến Tống Triều Niên.
Tống Triều Niên ánh mắt ngưng trọng, xoay người xuống ngựa.
Tùy tùng đem con ngựa của hắn dắt đi, hắn thì vẫn đứng ở nơi đó, nhìn Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề đi đến vị trí cách Tống Triều Niên 1 mét liền ngừng lại: "Chúc mừng Tống tướng quân vinh quang thăng chức!"
Nghe được thông tin Tống Triều Niên thăng quan, cũng là lúc sáng khi ra cửa nghe được hạ nhân nói.
Trong cốt truyện cũng qua loa đề cập chuyện Tống Triều Niên thăng quan, cho nên Lăng Vu Đề cũng không kinh ngạc.
"Cảm ơn." Dừng một chút, Tống Triều Niên lại mở miệng: "Lễ vật ngươi tặng, ta rất thích."
Miệng nói là thích nhưng biểu cảm trên mặt hắn vẫn là lạnh băng. Lăng Vu Đề hoài nghi Tống Triều Niên có phải không biết làm sao để cười hay không?
Tống Triều Niên không cười nhưng tươi cười trên mặt Lăng Vu Đề vẫn là càng xán lạn vài phần: "Ngươi thích liền tốt rồi!"
Hai người không coi ai ra gì mà đứng giao lưu, làm mọi người đứng một bên cảm thấy có chút không thích hợp.
Nhưng rốt cuộc là không đúng chỗ nào, tựa hồ lại như thế nào cũng không nghĩ ra được.
Rốt cuộc người ta cũng không nói nhiều mấy câu, chỉ là nói về lễ vật mà thôi......
Lễ vật? Lễ vật gì?
Lại khách sáo một phen, Lăng Vu Đề mới cùng Tống Triều Niên cùng nhau vào phủ Nguyên Vương.
"Phò Quốc đại tướng quân Tống tướng quân tặng lễ—— một đôi vòng tay Vinh Hoa Phú Quý!"
"...... Noãn Dương huyện chúa tặng lễ —— một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036625/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.