“Có phải ngươi đang suy nghĩ trong lòng, nếu không phải bởi vì chúng ta thân phận chênh lệch, ngươi khẳng định sẽ nhục nhã ta một phen không? Có phải ngươi còn nghĩ, về sau ngươi nhất định phải cao quý hơn ta, tiến còn xa hơn ta không?”
B trừng mắt vẻ mặt kinh dị nhìn Lăng Vu Đề, ánh mắt kia, giống như là gặp quỷ!
“Ngươi……” Làm sao mà biết được!?Biết thuật đọc tâm sao?
“A ~” Lăng Vu Đề cười lạnh một tiếng, trong tay nhéo cằm đột ngột ném ra, ngón tay ở trên quần áo của B xoa xoa.
Nàng không biết thuật đọc tâm, chỉ là vừa lúc nhìn xuyên thấu qua ánh mắt của đối phương mà biết được một ít thôi.
“Đừng nghĩ, đời này ngươi đều không thể cao quý hơn ta, tiến xa hơn ta! Cho nên ngươi ~ vẫn là nên thành thành thật thật làm một người bình thường trong đám người, đừng tự biến mình thành một kẻ đáng thương!”
Nàng rũ mi mắt nhìn móng tay của mình, nhìn như không chút để ý, lời nói ra, lại giống như kiếm đâm vào lòng người.
B hltức giận đến thân mình phát run, nàng hốc mắt hồng hồng trừng mắt với Lăng Vu Đề: “Ngươi dựa vào cái gì vũ nhục người như vậy?! Mỗi người bình đẳng, ngươi dựa vào cái gì liền cho rằng ta vĩnh viễn chỉ có thể giống như bây giờ! Hơn nữa, loại người giống ngươi chỉ dựa vào bán đứng chính mình thân thân, bò giường hướng lên trên thì lại có bao nhiêu cao quý?!”
B thanh âm không nhỏ, rất nhiều người đều bị đưa tới.
Có người tới kéo B, nhỏ giọng khuyên nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036586/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.