Edit: Aya Shinta
Dù sao vừa nãy người mở cửa chính là y, y biết lúc đẩy cửa ra dễ dàng đến mức nào.
Thế nhưng hiện tại... y đã dùng hết sức bình sinh!
Hết cách rồi, đường cũ hết hi vọng, trong thạch thất này nhất định có lối ra. Chỉ là lối ra ở đâu?
Ba người bắt đầu đi loanh quanh trong thạch thất xem có thể tìm được cơ quan mở cửa hay không.
Trong cốt truyện cũng không đề cập tới tình tiết tương tự trong thạch thất, cũng có thể là do trong nguyên tác Nam Cung Vũ Mặc và Dạ Khanh Tuyết không vào gian thạch thất này. Thế nên Lăng Vu Đề cũng không biết lối ra ở chỗ nào.
Nam Cung Vũ Mặc cúi đầu đang quan sát sàn nhà, Nam Cung Tử Hiên dò xét vách đá, họ đều muốn tìm xem có cơ quan mở nào hay không. Còn Dạ Khanh Tuyết cẩn thận nhìn đông nhìn tây, tận lực không đụng tới những món châu báu trang sức tinh xảo gì đấy.
Lăng Vu Đề đang định hỗ trợ đi tìm thì thấy Dạ Khanh Tuyết nhấc chân đi tới chỗ chiếc quan tài đỏ --
Lăng Vu Đề khẽ nhíu mày, còn hai người kia không để ý đến động tác của Dạ Khanh Tuyết.
Lăng Vu Đề nhớ là Dạ Khanh Tuyết rất may mắn, có lẽ... lối ra ở chỗ quan tài cũng không chừng?
Bởi có suy đoán như vậy nên Lăng Vu Đề cũng không ngăn cản Dạ Khanh Tuyết tới gần quan tài.
Quan tài được đặt ở trên bậc thang cao hơn so với sàn nhà, Dạ Khanh Tuyết ma xui quỷ khiến tới đó.
Nắp quan tài cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036555/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.