Edit: Aya Shinta
Ngoại trừ hoa baby, trên khay trà còn có một bình giữ ấm... Đồng hồ trên tường chỉ mười giờ lẻ năm phút.
Vừa muốn gọi Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề vừa vặn xoay đầu lại nhìn anh.
Lăng Vu Đề cảm ứng độ hảo cảm tăng thêm hai mươi điểm cho nên mới nhìn về phía Lâm Ngộ Khê.
Thấy Lâm Ngộ Khê tỉnh lại, Lăng Vu Đề vui vẻ trực tiếp bật dậy: "Chú Ngộ tỉnh rồi! Thế nào, có khó chịu ở đâu hay không? Có cần cháu gọi bác sĩ không?"
Khi Lâm Ngộ Khê chưa tỉnh lại, Lăng Vu Đề có chẩn mạch cho anh, trừ việc hơi suy yếu bởi vì mất máu quá nhiều thì không có vấn đề gì.
Lâm Ngộ Khê lắc đầu: "Không cần." Giọng anh vẫn hơi yếu ớt.
"Được rồi! Chú Ngộ ăn cháo trước đi, lát nữa còn phải uống thuốc!" Nói xong, Lăng Vu Đề liền đi tới chỗ bàn trà.
Đổ cháo trong bình giữ ấm vào trong chén nhỏ, cháo còn bốc hơi nóng, độ ấm vừa đủ.
Chỉnh giường bệnh cao hơn một chút để Lâm Ngộ Khê có thể ngồi dậy.
Lăng Vu Đề ngồi ở bên giường, cầm cái muỗng muốn đút cho Lâm Ngộ Khê ăn.
Lâm Ngộ Khê hơi nghiêng đầu, sau đó giơ tay đi lấy chén cháo cùng cái muỗng: "Tôi tự ăn được."
Lăng Vu Đề hơi rụt tay về: "Không được!"
Cô sừng sộ lên, nghiêm túc vô cùng: "Việc hiện tại chú Ngộ cần làm chính là ngoan ngoãn nằm ở trên giường, không được làm gì hết!"
Nhìn vào ánh mắt cố chấp của Lăng Vu Đề, nghĩ rằng đối phương là "cháu gái" quan tâm mình nên Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036518/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.