Edit: Aya Shinta
Khí chất quanh thân vốn điềm tĩnh lập tức thay đổi, một loại cảm giác ngột ngạt ngưng tụ trong căn phòng.
Cô khoanh tay trước ngực, khóe miệng câu lên, lộ ra nụ cười giễu cợt.
"Mặc kệ tôi có mục đích gì, cô chỉ cần nhớ kỹ... Nếu cô an phận thủ thường thì vẫn là con gái của thủ trưởng Lăng, mà tôi, chỉ là cháu gái họ."
Giật giật cổ: "Còn không... Lăng Giai Kỳ, đừng tưởng rằng may mắn có thể sống lại một lần thì mình ghê gớm lắm!"
Nói xong, Lăng Vu Đề không để ý tới Lăng Giai Kỳ đã bị mình dọa sợ ngẩn người tại chỗ, nhấc chân đi sượt qua người cô ta, mở cửa phòng ra ngoài.
Tiếng đóng cửa khiến Lăng Giai Kỳ run theo, mí mắt run rẩy, lập tức hoàn hồn!
Lời... lời vừa nãy của Lăng Vu Đề có ý gì?
Ả lại biết mình sống lại?!
Như vậy có phải Lăng Vu Đề cũng sống lại hay không đây?
Lúc này Lăng Giai Kỳ tâm loạn như ma, từ khi sống lại tới nay, đây là lần thứ nhất cô ta mờ mịt luống cuống thế này.
Đương nhiên Lăng Vu Đề biết lời của mình sẽ hoàn toàn làm tâm trạng của Lăng Giai Kỳ xáo động, thế nhưng cô thực sự không muốn giả vờ vô tri với nữ chính, nếu Lăng Giai Kỳ bất chấp tất cả, không buông tha cho cô...
Vậy cô sẽ dứt khoát áp chế Lăng Giai Kỳ, không để cho cô ta dám manh động --
Bởi vì lời nói vào buổi tối của Lăng Vu Đề, Lăng Giai Kỳ thường sẽ ở lại đại viện quân khu hai ngày đã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036510/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.