Chương trước
Chương sau
Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta
Do lần đầu tiên mọc đuôi nên Quý An Hàn giống như một đứa trẻ mới tập đi, mỗi lần quẫy đuôi đều cần Lăng Vu Đề dạy.
"Được rồi, chúng ta sắp xuống nước. Anh yên tâm đi, bây giờ anh là người cá nên có thể hít thở ở dưới nước."
Nghe vậy, Quý An Hàn lủi đầu xuống trước, lúc bắt đầu anh nín thở theo thói quen. Đợi Lăng Vu Đề xuống nói anh thở, anh mới thử thở.
"Được rồi, bây giờ anh quẫy đuôi theo tôi này, sau đó chúng ta nên đi thôi!" Nói xong, Lăng Vu Đề nắm tay Quý An Hàn, kéo anh bơi vào biển sâu.
Năng lực thích ứng của Quý An Hàn rất mạnh, anh nhanh chóng có thể tự do hoạt động ở trong biển, thậm chí vì vội vàng, anh bơi còn nhanh hơn Lăng Vu Đề!
Tới lúc đến biên giới của tộc người cá, Lăng Vu Đề dừng lại, cô nhìn Quý An Hàn rồi nhỏ tiếng nói: "Nể mặt anh là bạn của a Hiên, tôi chỉ phụ trách đưa anh đến ngoài cửa phủ của tộc trưởng, còn sau đó thế nào, hoàn toàn phải xem bản thân anh."
Cô cũng không thể giúp nam chính quá nhiều được! Đôi khi dễ dàng có được thì sẽ không biết quý trọng! Tiếp theo phải giải quyết như thế nào, phải xem vận may của nam chính rồi!
Quý An Hàn gật đầu, Lăng Vu Đề có thể giúp anh nhiều như vậy, anh đã biết ơn lắm rồi.
"Vậy chúng ta đi thôi, nhân lúc bây giờ tối rồi, mấy người cá đó đã đi ngủ."
Dẫn Quý An Hàn xuyên qua phố xá không khác gì nhiều với đất liền, xuyên qua từng dãy nhà rồi đến phủ tộc trưởng ở ngay trung tâm.
"Đây là chính là phủ tộc trưởng, cái vòng tay này cho anh, đợi anh cứu được Tử Mạt Nhi ra, lúc cùng cô ấy lên bờ thì đeo cái này lên, như vậy hai chân của anh có thể biến trở về!"
Quý An Hàn nhận lấy vòng tay Lăng Vu Đề đưa cho, vòng tay được kết bằng chuỗi ngọc trai, ở giữa có một vỏ sò màu trắng với hình dạng quái dị.
"Cám ơn!"
Lăng Vu Đề liếc mắt nhìn anh sau đó xoay người một cái, nhanh chóng quẫy đuôi bơi đi.
Đợi sau khi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Lăng Vu Đề nữa, Quý An Hàn mới quay đầu lại nhìn phủ của tộc trưởng giống điện Long vương trong truyện cổ tích --
Lăng Vu Đề không thèm quan tâm Quý An Hàn tìm cách vào phủ tộc trưởng thế nào, trước đó thấy đã trễ như vậy rồi nên cô tính quay về nhà mình ngủ một đêm. Thế nhưng nhớ đến Trịnh Vũ Hiên, cô lại cắn răng bơi lên bờ!
Khi trông thấy tên đó ngồi bên ngoài tàu Kate hứng gió đêm, ánh mắt luôn nhìn về đại dương dù không thể nhìn thấy được gì, Lăng Vu Đề không biết mình nên cảm động hay là tức giận nữa.
"Ùm" một tiếng nổi khỏi mặt nước, tay cô chộp lấy mạn thuyền, tỏ vẻ rất tức giận trừng Trịnh Vũ Hiên: "Sao anh không vào trong, định ngồi ở chỗ này cho đến sáng sao?"
Nghe thấy tiếng Lăng Vu Đề, Trịnh Vũ Hiên vội vàng bật đèn pin lên, sau đó nhếch miệng cười với cô: "Tôi đang chờ em."
Lăng Vu Đề vừa đeo vòng cổ vừa lườm Trịnh Vũ Hiên: "Anh không nghĩ là em có thể đang ngủ ở nhà mình sao?"
Trịnh Vũ Hiên duỗi tay kéo Lăng Vu Đề đã biến ra đôi chân lên, sau đó lấy khăn tắm đã chuẩn bị sẵn bọc lên người Lăng Vu Đề: "Có nghĩ tới, nhưng tôi muốn chờ em quay lại, để người em nhìn thấy đầu tiên chính là tôi."
Lăng Vu Đề:... Ngốc!
Trong miệng nói ngốc, nhưng ý cười trong mắt lại như sắp tràn ra.
Để mặc Trịnh Vũ Hiên nửa ôm cô lên lầu năm, sau đó bị anh đẩy vào phòng tắm tắm rửa, tắm xong đi ra còn được Trịnh Vũ Hiên mình sấy tóc cho cô.
"A Hiên..." Hôm nay anh không có uống lộn thuốc đó chứ?
Lời của Lăng Vu Đề còn chưa nói hết, Trịnh Vũ Hiên đã ôm cô từ phía sau, trong miệng nhẹ giọng nỉ non một câu: "Tiểu Vu, lần sau đưa tôi đi thăm nhà của em đi!"
Ý của câu này không phải chỉ đơn thuần muốn đến nhà cô chơi!
Nhà cô ở đáy biển, mặc đồ lặn cũng không đến được chỗ cô ở! Cho nên muốn tới đó thì phải biến thành người cá!
Lăng Vu Đề kiểm tra độ hảo cảm, vậy mà phát hiện độ hảo cảm đã tăng lên chín mươi tám điểm rồi!
"A Hiên... "
"Anh biết uống thuốc sẽ có tác dụng phụ, nhưng anh không sợ, thật đó!"
Lăng Vu Đề: O__O "... Cô vốn muốn nói gì nhỉ? Quên mất rồi...
"Được, em có thể đồng ý với anh! Nhưng phải xử lý xong chuyện trên đất liền đã! Quý An Hàn là vì Tử Mạt Nhi, hai chúng ta lại không cần vội!"
Dù là tàu Kate hay là tập đoàn Trịnh thị. Hai mươi phần trăm cổ phần đó coi như là nhiều nhất so với mấy người khác trong Trịnh gia rồi!
Ngay cả cha Trịnh cũng chỉ có mười lăm phần trăm, Trịnh Văn Hạo có mười lăm phần trăm. Tính theo cá nhân thì Trịnh Vũ Hiên là cổ đông lớn nhất.
Lúc trước Lăng Vu Đề nói muốn cho cha Trịnh cùng với mấy người kia phải trả một cái giá thê thảm, đương nhiên sẽ không nói suông!
Quay đầu lại nhìn Trịnh Vũ Hiên, sau đó nói với anh một phen.
Sau khi nghe thấy Lăng Vu Đề nói, Trịnh Vũ Hiên do dự một lát nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
- -
Ba tháng sau, tập đoàn Trịnh thị đổi tên thành tập đoàn Hoành Huy. Hiện nay cổ đông có quyền hành lớn nhất là đàn anh thời đại học của Trịnh Vũ Hiên, chủ tịch của tập đoàn Vương thị mới nổi gần đây Vương Hạo Thiên!
Vương Hạo Thiên không thể xem như là một người đoan chính. Thương trường như chiến trường, anh lừa tôi gạt, thắng làm vua, mặc kệ anh mưu tính thế nào!
Vương Hạo Thiên tính kế mua cổ phiếu nằm trong tay của cha Trịnh với Trịnh Văn Hạo lại, lúc này anh ta mới trở thành cổ đông lớn nhất.
Sau đó cha Trịnh hai bàn tay trắng mang vợ con trai con gái tìm đến Trịnh Vũ Hiên quậy, bị Trịnh Vũ Hiên trực tiếp gọi cảnh sát.
Sau đó cha Trịnh không dám quậy nữa, tìm Trịnh Vũ Hiên xin tiền
Xét thấy ông Trịnh cũng là cha ruột của anh, dù anh biết Trịnh Văn Hào động tay chân lên thuyền đánh cá của anh, dẫn đến việc máy quan trắc thời tiết bị hỏng nhưng Trịnh Vũ Hiên vẫn cho ông Trịnh một căn nhà năm phòng cùng mười triệu.
Chỉ là cả nhà ông Trịnh do đã quen ăn xài phung phí, mười triệu không đủ cho bọn tiêu xài lâu dài! Lúc lại muốn tìm đến Trịnh Vũ Hiên thì không tìm được người.
Nghe nói, tiền bán cổ phần lúc đầu, Trịnh Vũ Hiên đều quyên góp đi hết! Còn quyên luôn cả căn biệt thự ở khu Hoa Lâm 1!
Mà tàu Kate với bờ biển bị Trịnh Vũ Hiên đóng cửa, bãi biển trở thành nơi tư nhân không được đến vui chơi, bên ngoài dùng hàng rào sắt niêm phong.
Chìa khóa cửa lớn chỉ có hai chìa, một cái tự Trịnh Vũ Hiên giữ, một cái cho Lăng Vu Đề.
Vốn dĩ cha Trịnh còn nghĩ rằng mình có con trai, có thể để Trịnh Văn Hạo đi làm kiếm tiền.
Nhưng mà Trịnh Văn Hạo đã quen làm thái tử gia, nào chịu được cảnh làm công ăn nhờ ở đậu! Vì thế cả ngày vẫn ăn chơi đàng điếm, không có tiền thì đi đòi Thu Linh.
Do trong tay có không ít nhược điểm của Thu Linh, bởi vậy Thu Linh không thể không nuốt giận, nhiều lần đưa tiền cho Trịnh Văn Hạo.
Cô ta cũng muốn đến tìm Trịnh Vũ Hiên, lúc trước khi biết Trịnh Vũ Hiên là cổ đông thì cô ta từng đi tìm anh rồi. Nhưng lúc đó căn bản là Trịnh Vũ Hiên không để ý đến cô ta, không chút lưu luyến cô ta!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.