Edit: Aya Shinta
Tịch Tử Thu cảm thấy phương pháp này có thể được: "Làm sao để thanh trừ?"
Vừa dứt lời, trong tay Tịch Tử Thu đột nhiên xuất hiện một viên con nhộng, sau đó chính là giọng nói của Hạ Luân vang lên: Bỏ viên nhộng này vào trong miệng 0051, chờ viên nhộng tự động hòa tan, sau mười phút thì thuốc bắt đầu có tác dụng."
"Chỉ cần bỏ vào trong miệng?"
"Đúng..." Chữ "thế" còn chưa hề nói ra, bên kia đã truyền đến tiếng cắt đứt liên lạc.
Hạ Luân có chút oan ức bĩu môi, Hội trường đại nhân, tốt xấu gì thì ngài cũng phải để tôi nói cho hết lời đi chứ! Tuy rằng chỉ là một chữ, nhưng kìm nén thế này thật khó chịu mà!
Đương nhiên, Tịch Tử Thu không nghe được Hạ Luân oán giận.
Cầm viên nhộng trong tay bỏ vào miệng Lăng Vu Đề, vừa bỏ vào, bao con nhộng vừa chạm đến nước bọt thì bắt đầu nhũn dần, sau đó lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà hòa tan đi.
Lăng Vu Đề bỏ qua cái cằm đang bị anh nắm, trở mình, sau đó ngủ tiếp.
Tịch Tử Thu đứng dậy rồi vào phòng tắm tắm rửa, sau khi đi ra rất tự nhiên mà nằm ở bên người Lăng Vu Đề.
Hôm nay anh cũng hơi mệt mỏi, lên giường không bao lâu thì ngủ.
Một đêm không mộng ——
Khi Lăng Vu Đề tỉnh lại lần nữa thì nhìn thấy một người đàn ông xa lạ nằm ở bên người mình.
Cô chớp chớp mắt, tràn ngập mờ mịt.
Nhận thấy tầm mắt của Lăng Vu Đề, một hồi thì Tịch Tử Thu đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036312/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.