Edit: Aya Shinta
"Chị, cứ yên tâm đi, em sẽ không để cho ông ta làm như thế! Chiều hôm nay em trở về L thị tìm ông ta, tiện thể trả lại một vạn tệ tiền giải phẫu trước đó cho ông ta luôn."
Lăng Vu Đề khiến Trương Cầm Kính an tâm đôi chút, thế nhưng: "Em định làm gì?"
Lăng Vu Đề cười cười, đứng dậy khỏi ghế sô pha, sau đó vào phòng chuẩn bị đổi quần áo, cô cũng không thể mặc áo ngủ mà đi chứ nhỉ?
"Chị, ông ta là ba ruột của chúng ta là sự thực chúng ta không cách nào thay đổi, việc của ông ta sớm muộn cũng sẽ bị bên phía truyền thông đào được rồi tuôn ra thôi. Như vậy tại sao chúng ta lại phải bị động?" Cô muốn cho Trương Cầm Kính chủ động phát phát ngôn, công bố thân thế của mình, công bố việc người cha kia cặn bã thế nào!
Như vậy, coi như Trương tra nam muốn chửi bới Trương Cầm Kính làm sao đi chăng nữa, đều sẽ không có người lại tin tưởng hắn!
Trương Cầm Kính cũng không phải đồ ngốc, Lăng Vu Đề vừa nói như vậy thì cô ấy liền phản ứng lại.
Trạng thái thấp thỏm luôn treo lơ lửng, cuối cùng cũng coi như hạ xuống được: "Vậy thì phiền Tiểu Vu đi một chuyến tới L thị!"
"Phiền phức cái gì!? Chị em với nhau mà nói những lời này?! Đúng rồi chị, camera mini lúc trước chị để chỗ nào thế? Sao em không tìm được?" Lăng Vu Đề tìm tới tìm lui trong tủ quần áo.
"Trong hộp đồ trang sức ở ngăn kéo thứ ba."
Theo lời Trương Cầm Kính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036294/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.