Edit: Aya Shinta
"Nếu như không phải là Mộng Tuyết gọi điện thoại cho anh và tôi nghe thấy tiếng chuông, tôi còn không biết là anh đã bỏ quên điện thoại di động ở nhà tôi đấy."
Nghe thấy Mộng Tuyết gọi điện thoại cho anh, Nhan Tử Hành vội vã lấy di động qua, nhẫn nút mở màn hình nhưng vẫn đen xì như cũ: "Làm sao tắt máy rồi?"
Lăng Vu Đề nhún nhún vai: "Đương nhiên là lo rằng Mộng Tuyết gọi điện thoại không ngừng thôi! Yên tâm, vì không đưa dẫn đến phiền phức không tất yếu với cả hiểu lầm, tôi không có nhận điện thoại của Mộng Tuyết. Được rồi, tôi đi làm đây, anh chậm rãi dùng!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền cầm khay đi ra.
Nhan Tử Hành cúi đầu nhìn ly cà phê truớc mặt anh một chút, mặt trên dùng sữa bò vẽ một khuôn mặt tươi cười.
Nhìn điện thoại đang khởi động, sau đó anh nghiêng nhìn Lăng Vu Đề đang cầm sổ ghi chú phục vụ khách.
Lăng Vu Đề đang cúi đầu viết order đột nhiên dừng một chút, sau đó cong khóe môi, mỉm cười càng thêm xán lạn.
Ba mươi điểm hảo cảm, tuy vẫn chưa cao, thế nhưng cuối cùng cũng coi như không có khiến Nhan Tử Hành căm ghét mình, như vậy rất tốt!
Nhan Tử Hành bưng cà phê lên uống một hớp, bình thường anh không thích uống cà phê lắm, thế nhưng ly cà phê Lăng Vu Đề pha làm anh cảm thấy mùi vị này rất ngon!
Vốn là Nhan Tử Hành muốn về điện thoại cho Mộng Tuyết, nhưng bên Mộng Tuyết thì lúc này là rạng sáng, anh lo sẽ quấy nhiễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036287/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.