Edit: Aya Shinta
Nhưng Hạ Luân lại nói: "Xin lỗi, không thể!"
"Tại sao?!"
"Không có tại sao cả, nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ đi."
Nói xong, Hạ Luân liền treo liên hệ.
Anh có thể nói rằng Vị Diện Hiệp Hội có chuyện nên cần Hội trưởng đại nhân về sớm một chút để xử lý sao?!
Méo mặt, Hạ Luân lấy kính không gọng của mình xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuấn của anh, sau đó bắt đầu cắm cúi ăn mì ——
Tiếng ngắt liên lạc truyền từ bên kia làm cho Lăng Vu Đề còn có chút không phản ứng kịp.
Vừa nãy Vị Diện Hiệp Hội từ chối cô, nói cách khác, khi Đoan Mộc Thanh Duyệt hai mươi lăm tuổi thì chắc chắn phải chết?!
Lăng Vu Đề buồn bực kéo kéo tóc của mình, xoay người tàn nhẫn mà đá vài cái lên khung cửa. Một hồi lâu sau, cô mới nhắm mắt lại, thở dài một hơi.
Nếu nhất định không thể thay đổi tuổi thọ của Đoan Mộc Thanh Duyệt được, như vậy thì ngay trong thời khắc cuối cùng của hắn, cô sẽ làm bạn với hắn đi!
Vào buổi tối, Lăng Vu Đề tới phòng bếp nhỏ của Thanh Cư để chuẩn bị bữa tối cho Đoan Mộc Thanh Duyệt, cô còn đặc biệt làm canh ngân nhĩ táo đỏ nhằm nhuận phổi khỏi ho, sau đó cùng Đoan Mộc Thanh Duyệt dùng bữa tối.
"Giờ không còn sớm nữa, ngươi về nghỉ ngơi sớm một chút đi..." Lời còn chưa nói hết, Đoan Mộc Thanh Duyệt liền đưa tay bưng miệng mình, hắn muốn ho khan nhưng lại mạnh mẽ nhịn xuống.
Nhìn hắn nhịn tới mức mặt mày đỏ gay, Lăng Vu Đề vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036272/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.