Chương trước
Chương sau
Edit: Aya Shinta
Đoan Mộc Thanh Duyệt khẽ gật đầu một cái: "Ừm."
Dùng đồ ăn sáng xong xuôi, Lăng Vu Đề thu dọn đơn giản một chút rồi cùng Đoan Mộc Thanh Duyệt rời khỏi Hải Đường uyển.
Ra ngoài hành cung, lập tức lên xe ngựa.
————
"Cô nương mặc xiêm y này vào thật là dễ nhìn!"
Lăng Vu Đề nhíu mày nhìn Vũ Trúc: "Với khuôn mặt này của ta thì mặc cái gì cũng vậy cả, nào có dễ nhìn!"
Vũ Trúc đang cột đai lưng cho Lăng Vu Đề giương mắt nhìn cô một chút: "Cô nương đừng nói như vậy, Vũ Trúc cảm thấy cô rất đẹp mắt!"
"Là xiêm y Vũ Trúc làm rất đẹp!" Lăng Vu Đề câu môi cười cười.
Thấy Vũ Trúc đã cột đai lưng giúp cô xong, Lăng Vu Đề đi tới tấm gương trước mặt.
Đây là bộ xiêm y hôm qua Vũ Trúc mới làm xong cho cô, màu đỏ, phối hợp với màu da thì đúng là rất đẹp, chỉ là vết tích đan xen trên mặt lại ảnh hưởng đến toàn thể mỹ quan.
Vũ Trúc lại khoác thêm cho Lăng Vu Đề phủ một cái áo choàng bằng lông cáo trắng có mũ trùm: "Bên ngoài trời lạnh, sáng nay thức dậy thì thấy bên ngoài có tuyết rồi đây, tuyết rất dày, chắc là lúc đêm thì bắt đầu rơi xuống. Chủ nhân tới hoàng cung tới trễ mới trở về, cô nương có muốn ra ngoài phủ đi dạo hay không?"
Ra ngoài đi dạo?
Lăng Vu Đề nhíu mày, cô nhớ trước đó, khi cùng Vũ Trúc đi ra ngoài thì thấy trong cửa tiệm bánh ngọt Hòa Ký có mấy thứ bánh.
Loại bánh ngọt đó để lạnh thì ăn không ngon, vậy nên phải ăn bánh ngọt ngay bên trong mới tốt.
Cô thèm ăn, nuốt một ngụm nước bọt: "Vậy chúng ta liền cùng đi ăn bánh ngọt nha!" Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn Vũ Trúc.
Vũ Trúc cười gật đầu: "Được ạ!"
Lăng Vu Đề mang khăn che mặt rồi liền dẫn Vũ Trúc ra ngoài phòng.
Bên ngoài xác thực có không ít tuyết đọng lại, trên giá tường vi trong sân cũng có tuyết, trên cửa viện, tường viện đều có đầy tuyết.
Trận tuyết này cũng không hề có khác biệt so với năm ngoái.
Chỉ là cô đột nhiên có chút cảm thán, thời gian trôi qua quá nhanh, chỉ chớp mắt mà không ngờ đã là mùa đông sau một năm!
Cô cũng tới thế giới này được hơn một năm rồi!
"Cô nương, ngươi đang suy nghĩ gì?" Vũ Trúc thấy Lăng Vu Đề đứng ở cửa sững sờ, có chút nghi ngờ hỏi.
Lăng Vu Đề phục hồi tinh thần lại rồi lắc đầu một cái: "Không có gì."
Đội mũ trùm lên, tuy bên ngoài hơi lạnh, thế nhưng vì ăn ngon nên Lăng Vu Đề cũng không muốn núp ở trong phòng.
"Đi thôi, Vũ Trúc!"
Một đường thông suốt ra khỏi phủ Tả tướng, Lăng Vu Đề không có ngồi xe ngựa, mà lựa chọn đi bộ.
Tuy rằng đêm qua tuyết lớn, thế nhưng vào lúc này lại không có rơi, tuyết đọng trên đường phố đã được người ta quét sạch khi mới sáng sớm rồi.
Đi dạo trên phố xá đông vui, nhộn nhịp nhất.
Mặc dù trời lạnh, thế nhưng dân chúng trên phố dựa vào việc mở sạp bán buôn mà kiếm sống vẫn nhiệt tình thét to.
Trên đường lúc này căn bản đều bán chút vật trang sức, trang sức giá rẻ lại đẹp đẽ, son bột nước gì gì đó.
Qua một tháng nữa, chính là giao thừa, mọi người đều vội vàng muốn kiếm được chút bạc trước khi tết về!
Lăng Vu Đề vừa đi vừa nhìn một chút, gặp được thứ yêu thích thì cô sẽ mua, cũng không trả giá. Phủ Tả tướng rất nhiều tiền, cô không tiêu pha giúp người ta một chút thì đúng là lãng phí!
Cô đặc biệt mua những thứ của tiểu thương lớn tuổi một chút, coi như là làm việc thiện, để già trẻ nhà bọn họ có thể thoải mái qua năm mới!
May là khi cô ra ngoài có dẫn theo hai tên hộ vệ, có thể giúp đỡ việc xách đồ.
Cho nên khi cô nói rằng mình muốn đến cửa tiệm bánh ngọt Hòa Ký, hai người là cô và Vũ Trúc vẫn là hai tay trống trơn. Mà hai tên hộ vệ phía sau đã có một núi đồ chồng chất!
Kêu vài loại bánh ngọt mà cô cùng Vũ Trúc yêu thích, Lăng Vu Đề tìm một cái bàn trong góc ngồi xuống.
Cửa tiệm Hòa Ký nhỏ, không có phòng riêng nên chỉ có thể ngồi ăn ở trong đại sảnh.
Cô cũng không có sợ người khác nhìn thấy mặt mình, thế nhưng kinh ngạc cùng ghét bỏ trong mắt người khác khiến Lăng Vu Đề không thích.
Cho nên cô quay lưng với người khác, mặt hướng vào tường. Mũ trùm không có lấy xuống nên người khác cũng không nhìn thấy dung mạo cô ra sao.
"Ai, các ngươi có nghe nói không?"
Một người đàn ông "đè thấp" giọng nói với mấy người cùng bàn, giọng nói nồng nặc cái mùi "bát quái", làm Lăng Vu Đề không khỏi vểnh tai lên nghe.
"Nghe nói cái gì?" Người ngồi cùng bàn đáp lại.
"Thiên kim của hữu tướng đại nhân, các ngươi biết chưa?"
Đang nói về Lăng Mộ Lam?!
Lần này Lăng Vu Đề càng thêm hiếu kỳ, cô hơi nghiêng đầu hướng về nơi đang bàn tán.
Đó là bốn bách tính tướng mạo phổ thông, ăn mặc bố y bình thường.
"Đương nhiên biết rồi! Nghe nói Lăng đại tiểu thư tướng mạo thanh lệ thoát tục, hiền lương thục đức, hơn nữa còn tri thức uyên bác đây!"
"Ta cũng biết, nghe nói Lăng đại tiểu thư cùng Vệ vương điện hạ hai bên tình nguyện, còn nghe nói rằng Vệ vương đi cầu bệ hạ tứ hôn đấy!"
Một người khác tiếp tục câu chuyện: "Kết quả không phải là bị bệ hạ khéo léo từ chối hay sao! Nghe nói bệ hạ cũng coi trọng Lăng đại tiểu thư! Vì thế, bệ hạ cùng Vệ vương suýt chút nữa thì xích mích!"
Quả nhiên, nơi có người thì không thiếu được bát quái.
Truyền tin chốn cổ đại khó khăn, tin tức được truyền đi tuy hơi chậm một chút, những thế nhân vẫn sẽ biết được như cũ.
Đúng vậy, tuy rằng năm ngoái ở hành cung, mấy câu nói của Lăng Vu Đề đã lập tức giảm chút thiện cảm của Hướng Dĩ Thần đối với Lăng Mộ Lam.
Nhưng mà hai người đó là CP, làm sao có khả năng chia rẽ dễ dàng như thế được!? Cho nên Hướng Dĩ Thần vẫn cùng Lăng Mộ Lam hai bên tình nguyện!
Trước đây không lâu, Hướng Dĩ Thần tiến cung đi cầu Hoàng Đế tứ hôn, kết quả bị Hoàng Đế từ chối.
Lúc đó Hướng Dĩ Thần liền đổ vỡ, hỏi Hoàng Đế nguyên nhân. Hoàng Đế trực tiếp nói: "Hoàng đệ, Mộ Lam kia, trẫm chuẩn bị phong nàng làm hậu!"
Một câu nói đó làm Hướng Dĩ Thần đen mặt. Hắn không nghĩ tới, ca ca lại muốn cướp nữ nhân với hắn!?
Sau đó giọng điệu của Hướng Dĩ Thần có chút cứng rắn, làm Hoàng Đế cho rằng hắn được sủng mà kiêu nên trách cứ Hướng Dĩ Thần, còn phạt hắn cấm túc trong Vương Phủ một tháng!
Hoàng Đế vốn muốn trực tiếp tuyên chỉ phong hậu, nếu như vậy thì còn tốt một chút, chí ít Lăng Mộ Lam còn là một mẫu nghi thiên hạ mà!
Chỉ là không phải trước đó đã nói rồi sao, Lăng Mộ Lam ngoại trừ Lăng Vu Đề cùng mẹ đẻ của nàng ấy, dĩ nhiên là sẽ có "Lăng Vu Đề cùng mẹ đẻ" thứ hai rồi.
Tạ di nương có chút quan hệ với Hoàng quý phi hiện nay, là họ hàng xa.
Hoàng quý phi là ai nhỉ?! Đó là người có cơ hội leo lên Hậu vị lớn nhất!
Nhưng vào lúc này, Hoàng thượng lại đưa Hậu vị cho nữ tử khác, làm sao thế được!
Thế nên Hoàng quý phi vẫn không có lui tới cùng người họ hàng xa là Tạ di nương này lại tìm tới bà, nhờ bà nghĩ biện pháp ngăn cản Lăng Mộ Lam vào cung.
Tạ di nương cũng là một người thông minh, nếu Hoàng quý phi không muốn để cho Lăng Mộ Lam làm hoàng hậu, vậy cũng có thể để cho nàng làm cái khác thôi!
Dù sao Hoàng Đế coi trọng người nào thì một tiểu di nương của tướng phủ như bà có thể ngăn cản hay sao?
Cho nên Tạ di nương liền cho Hoàng quý phi một ý kiến.
Aya: Mải chơi game nên quên mất T.T
Mình tính ra mỗi ngày một chương, nếu cuối tuần có thời gian thì mình sẽ bạo chương giống đợt vừa rồi. Mọi người thấy được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.