Edit: Aya Shinta
Nghe vậy, Lăng Vu Đề đưa ngón trỏ ra chọc chọc một hồi lên mảng bầm tím ở trên gương mặt của Lăng Văn Dục: "Anh hai rất đau sao?!"
"Tê -- đương nhiên đau rồi!" Lăng Văn Dục bị Lăng Vu Đề chọc đến mức hít vào một ngụm khí lạnh.
Vẻ mặt Lăng Vu Đề có chút phức tạp, như là khổ sở, cũng giống như là đồng tình: "Này, anh hai có cảm thấy lòng chị Tư Kỳ có thể còn đau hơn so với anh hay không?"
Lăng Vu Đề làm Lăng Văn Dục ngẩn người một chút, sau đó cái đầu heo vốn đã khó coi của anh lại càng thêm khó nhìn hơn một chút.
Dung Tư Kỳ yêu thích anh, anh vẫn luôn biết.
Đúng vậy, anh đã đơn phương từ hôn.
Lòng Tư Kỳ chắc hẳn phải đau hơn so với những vết thương ngoài da này!
Thấy được sự áy náy trong mắt Lăng Văn Dục thì Lăng Vu Đề biết, Lăng Văn Dục cũng không phải quá cặn bã.
Anh chỉ là chưa từng học được cách suy nghĩ vì người khác.
Ái tình, xưa nay chính là một loại cảm tình bất bình đẳng về việc trả giá!
Cũng không phải mỗi một lần trả giá đều sẽ nhận được sự đáp lại!
Không có ai có thể quyết định để ai nhất định phải yêu ai.
Dung Tư Kỳ yêu Lăng Văn Dục nhưng không có cách nào làm Lăng Văn Dục cũng yêu cô ấy.
Như vậy, cô ấy nhất định bi thương đến nhường nào!
Trong tình yêu đều có người sẽ nắm giữ hạnh phúc, cũng có người nắm giữ tiếc nuối!
Lăng Vu Đề nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036229/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.