Edit: Aya Shinta
Diêm Hân Vũ tàn nhẫn mà nghĩ.
Vào lúc này thì cô vừa vặn thấy một con dao gọt hoa quả đặt trên bàn trong phòng bệnh.
Diêm Hân Vũ bắt lấy con dao gọt hoa quả liền lập tức đâm tới Giản Giai Nhân --
Nhưng có Tư Đồ Viêm ở đây thì Diêm Hân Vũ không có cách nào thực hiện được!
Tư Đồ Viêm đoạt lấy con dao trong tay cô, sau đó đẩy Diêm Hân Vũ ngã xuống đất.
Anh căm ghét nhìn Diêm Hân Vũ: "Diêm Hân Vũ, nếu như cô còn như vậy thì người tôi muốn đối phó không chỉ là cô! Hiện tại Diêm gia các người đã suy yếu, chỉ cần tôi động một đầu ngón tay, thì có thể làm cho Diêm gia táng gia bại sản! Cô có tin hay không!"
Diêm Hân Vũ sững sờ ngồi dưới đất, nhìn vẻ mặt của Tư Đồ Viêm thì Diêm Hân Vũ thực sự tin, cô tin rằng, Tư Đồ Viêm nói được làm được!
"A Viêm, quên đi, đừng như vậy!"
Giản Giai Nhân khuyên bảo, để Diêm Hân Vũ vốn đã gần như tan vỡ thì triệt để tan vỡ rồi.
Cô chỉ vào hai người: "Cho nên, các người không muốn buông tha cho người nhà của tôi?! Có phải là, chỉ cần tôi chết rồi, các người sẽ bỏ qua cho người nhà của tôi?! Được, được rồi, vậy thì tôi đi chết!"
(Kỳ thực, bản thân Lăng Vu Đề tràn ngập dục vọng muốn nhổ nước bọt vào cái đoạn kịch này...)
Nói xong, Diêm Hân Vũ bò dậy, sau đó chạy ra phòng bệnh.
Giản Giai Nhân thấy không ổn, vội vã kéo Tư Đồ Viêm đuổi theo.
Sau đó chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036219/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.