Edit: Aya Shinta
Bắn ra ngoài...
Ẩn Hoán có chút chật vật bò dậy từ dưới đất, sau đó trừng Lăng Vu Đề.
Ngũ quan nguyên bản xinh xắn của nó vặn vẹo rồi trở nên dữ tợn lên, dưới viền mắt lan tràn mạch máu màu đỏ tím.
Ẩn Hoán nhe răng với Lăng Vu Đề, gầm nhẹ một tiếng, sau đó hai tay phất về phía Lăng Vu Đề một cái thì hai tia chớp có thể thấy bằng mắt trần lập tức vụt về phía Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề vẫn tính trấn định, trực tiếp đưa tay kéo đèn treo trên trần nhà rồi nhảy lên, tránh thoát tia chớp.
Hai tia chớp kia trực tiếp xuyên thấu qua khung của đằng sau lưng của cô làm phát sinh tiếng thủy tinh vỡ.
Lăng Vu Đề nhảy xuống, lần này phóng ra hai mũi tên nước, Ẩn Hoán tránh thoát một cái, còn một cái lại ghim vào trên vai của nó.
Nhìn mũi tên nước đang tan dần ở trên vết thương của nó, Ẩn Hoán thật sự nổi giận.
Nó hét lớn một tiếng, là tiếng triệu hoán của người sói, tựa hồ như đang gọi người khác.
Lăng Vu Đề không có cách nào mà đối phó với nhiều tộc nhân Ẩn tộc như vậy.
Xem ra cô phải nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa mới được!
Lạc Lạc đang canh chừng bên ngoài thì nghe được thấy một tiếng sói tru, sau đó, cô ấy trợn mắt lên nhìn những tộc nhân vốn đang làm việc đột nhiên ngừng tay lại, rồi toàn bộ đều hướng tới nhà cây của Ẩn Hoán.
Lạc Lạc thấy vậy, vội vã nhấn còi báo động.
Mọi người cảm giác được còi báo động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036206/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.